Đinh Hạo mỉm cười nhìn Khổng Diệc Nho, hỏi:
- Vậy ngươi có làm việc cho ta không?
- Ngươi... Ta...
Mặt Khổng Diệc Nho biến đổi liên tục, vừa kinh vừa giận. Râu tóc Khổng Diệc Nho dựng ngược, cuối cùng đập đầu vào cột đá bên cạnh.
- Dù ta có chết cũng không cho ngươi vừa lòng!
Đinh Hạo cười lạnh, lòng máy động, lực lượng nhu hòa bao phủ Khổng Diệc Nho.
Mặt Đinh Hạo đầy sát khí nhìn Khổng Diệc Nho, gằn từng chữ:
- Nếu ngươi chết thì ta sẽ càng khát máu, không chừa một người Thanh Bình học viện, đồ sát sạch! Sau đó đốt iến trúc này, diệt tuyệt hoàn toàn căn cơ nhân tộc Tuyết Châu mà ngươi nói.
Khổng Diệc Nho tức giận không nói nên lời:
- Ngươi...
Cuối cùng Khổng Diệc Nho đành thỏa hiệp.
Đinh Hạo nhìn biểu tình xám xịt không tình nguyện của Khổng Diệc Nho, âm thầm lắc đầu.
Cái gọi là nghe danh không bằng gặp mặt thật chính xác.
Biểu hiện của lão nhân Khổng Diệc Nho làm Đinh Hạo hơi thất vọng.
Đinh Hạo nghĩ rằng Khổng Diệc Nho nổi danh đại hiền giả Tuyết Châu sẽ là nhân vật thần tiên ánh mắt trông xa, ai ngờ chỉ là một lão nho cổ hũ không thực tế. Nói dễ nghe là chủ nghĩa lý tưởng không thực tế, nếu trên thế giới này không có võ giả thì sợ là nhân loại không còn tồn tại.
Nhưng có một điều Khổng Diệc Nho không nói sai.
Thanh Bình học viện đích thực là căn cơ của nhân loại Tuyết Châu, tích lũy mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2925504/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.