Nếu mọi chuyện có thể lặp lại, Tạ Giải Ngữ không muốn gặp nam nhân sáng hơn cả mặt trời này vào buổi chiều hoàng hôn đó bên Tẩy Kiếm Trì.
Nếu không gặp sẽ không có nhiều ràng buộc, lựa chọn, sẽ không đau khổ xé nát tim gan.
Từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên Tạ Giải Ngữ cảm thấy nàng thật yếu đuối.
Có lẽ hôm nay Tạ Giải Ngữ không nên đến, không nên nói sự thật cho Đinh Hạo biết.
Lòng Tạ Giải Ngữ rối loạn.
Ai ngờ Đinh Hạo chậm rãi giơ vay vuốt ve gò má Tạ Giải Ngữ, chợt bật cười nói:
- Sao vậy? Nữ võ thần dù đối diện hai yêu hoàng Bổ Thiên Quyết, Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc cũng không lùi bước vì sao không có tự tin với mình như vậy?
Tạ Giải Ngữ ngẩn ngơ.
Tạ Giải Ngữ mơ hồ hiểu điều gì, nhưng không tin nổi.
Nụ cười của Đinh Hạo vẫn rực rỡ như ánh mặt trời ngày xưa, hắn mỉm cười nói:
- Khi nào có rảnh mang ta gặp Tiên Hoàng Đại Thánh đi, ta rất tò mò tồn tại uy chấn yêu ma đạo Tuyết Châu, thống nhất yêu tộc Tuyết Châu có hình dạng gì, dùng thủ đoạn gì mà lừa Giải Ngữ muội muội của ta vào Tiên Hoàng Cung được.
Niềm vui khôn xiết tràn ngập trong lòng Tạ Giải Ngữ.
Nữ võ thần Tạ Giải Ngữ trợn to mắt nói:
- Nhưng... Nhưng mà... Ngươi thật sự không để ý...
Tạ Giải Ngữ không biết nên nói sao.
Đinh Hạo vén một lũ tóc đỏ bên tai ngọc, thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2925498/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.