Đinh Hạo sốt ruột đang định đi tìm Lý Lan thì sau lưng hắn vang tiếng hút ngụm khí lạnh, kinh kêu như xảy ra chuyện gì rất khó tin.
Đinh Hạo giật mình xoay người lại, hắn cũng ngây ngẩn.
Dưới ánh mặt trời màu vàng, một nữ nhân áo trắng như tuyết chậm rãi rẽ đám đông đi tới.
Đó là thiếu nữ thân hình mảnh mai, da thịt như tuyết, mặt mày như tranh, ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo không tỳ vết, đẹp nhu mỳ bút mực khó hình dung. Đặc biệt là mày liễu cong cong càng tôn lên nữ nhân dịu đàng xinh đẹp đến cực độ. Áo trắng tinh khiết, trang nhã cao quý không ăn nhân gian khói lửa. Vạt áo nhẹ bay, tựa như tuyết không nhiễm hạt bụi chậm rãi di chuyển.
Tim Đinh Hạo đập nhanh.
Không phải vì khuôn mặt đẹp tuyệt trần của thiếu nữ.
Bởi vì thiếu nữ áo trắng như tuyết có khuôn mặt quá giống một người.
Giống như Lý Lan.
- Không lẽ...
Môi Đinh Hạo khô khốc.
Đinh Hạo nghĩ ra một khả năng.
Nghi vấn luôn đọng trong lòng Đinh Hạo chớp mắt được giải đáp.
Nữ nhân áo trắng như đám mây bay đến, đứng dưới bia đá, quỳ hai gối, lệ chảy dài. Thật lâu sau nữ nhân đứng dậy đi tới y quan trủng của Lý Kiếm Ý, La Lan đằng sau bia đá, quỳ gối.
Nữ nhân đau đớn khóc thương:
- Phụ thân, mẫu thân...
Tiếng khóc khiến mọi người giật mình.
Trong lòng Đinh Hạo không còn chút nghi ngờ.
Thiếu nữ trang nhã xinh đẹp tuyệt trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2925456/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.