Chương trước
Chương sau
Làm gì? Ha ha ha, đương nhiên là muốn thượng các ngươi. Hắc hắc, thiếu chút nữa đã bị các ngươi lừa qua được vòng kiểm tra!

Tên đệ tử Tinh Vẫn Tông này cười một cách âm hiểm, tiến từng bước lại gần, trong miệng nói ra những từ ngữ thô thiển.

Cẩn thận quan sát có thể phát hiện ra, tuy rằng ba thiếu nữ này đã cố tình bôi rất nhiều bùn đất trên mặt để che giấu, nhưng dáng người lại không dễ che dấu. Thoạt nhìn các nàng chỉ khoảng mười bốn mười lăm tuổi, vóc người lại phát dục không tồi. Ngực lớn và vòng eo nhỏ nhắn ghép thành đôi, lại lộ ra làn da trắng như ngọc, có thể đều là mỹ nhân nhất đẳng.

Hiện tại, lại có thể thu hoạch như vậy, khiến một đám võ sĩ đều nở nụ cười hoàn toàn không có thiện ý.

Ba nữ đệ tử Vấn Kiếm Tông này lén chạy đến đây thu thập thi thể. Cho dù bọn họ chết, cũng sẽ không có người nào để ý. Bọn chúng hoàn toàn có thể bắt cả ba người lại, sau khi phát tiết hết thú tính, tùy tiện tìm một chỗ giết chết chôn xuống, không có người nào sẽ truy cứu việc này. Dù sao mỗi ngày số đệ tử Vấn Kiếm Tông chết, cũng không phải ít.

- Tuyết Nhi tỷ tỷ, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Một nữ hài trong đó, thấp giọng hỏi bạn đồng hành bên cạnh.

Ba thiếu nữ này lại chính là Cao Tuyết Nhi, Hoan Hoan và Ny Tử.

Sau khi Vấn Kiếm Tông rơi vào tay giặc, ba người bởi vì chỉ là đệ tử ký danh, cho nên cũng không bị canh phòng quá nghiêm ngặt. Các nàng mặc trang phục cải trang, cố ý bôi bùn đất lên người, cũng không có người nào tìm các nàng gây phiền phức. Các nàng bị an bài ở trước núi làm sai vặt, vận chuyển một vài thứ linh tinh, cũng không bị quản chế quá nghiêm ngặt.

Tận mắt nhìn thấy rất nhiều thi thể của các sư huynh đệ đồng môn bị chết thảm, còn bị bỏ mặc ở ngoài nơi đồng hoang, mặc cho chim mổ chó gặm, ba gia hỏa này thật sự không chịu được. Mặc dù bản thân các nàng không có cách nào thay đổi được những điều trước mắt, nhưng ít ra có thể khiến các dũng sĩ đã chết được an nghỉ?

Cho nên mỗi ngày, khi đến thời điểm nghỉ ngơi ngắn ngủi, các nàng liền tới thu thập thi thể, an táng cho bọn họ.

Không nghĩ tới ngày hôm nay, các nàng lại có thể gặp phải chuyện như vậy. Còn bị đám người hung ác trước mắt phát hiện ra giới tính của các nàng. Hiện tại các nàng đã có phiền toái lớn.

- Ta ngăn chặn bọn họ. Hai người các muội tìm một cơ hội, nhanh chóng chạy đi...

Cao Tuyết Nhi cắn răng, lặng lẽ cầm một thanh chủy thủ, nhét vào trong tay Hoan Hoan.

Đây là vũ khí duy nhất có trong tay ba tiểu nữ hài.

Nàng đã hạ quyết tâm, bất luận thế nào, nhất định phải để cho Hoan Hoan và Ny Tử chạy trốn. Dù sao mình là tỷ tỷ, cũng lớn hơn so với hai tiểu nha đầu. Nếu như các nàng xảy ra chuyện, mình cho dù sống sót, sau này cũng tuyệt đối không có cách nào ăn nói được với Đinh Hạo ca ca.

Nhớ tới Đinh Hạo, trong đầu Cao Tuyết Nhi không khỏi lại hiện lên thời gian khi ở trong thôn phía dưới thung lũng.

Nếu như không theo Đinh Hạo đi tới Vấn Kiếm Tông, có lẽ cũng không gặp nguy hiểm như bây giờ. Nhưng nàng lại hoàn toàn không hối hận. Cho dù dùng cả đời này để đổi được ở cùng với Đinh Hạo ca ca trong nháy mắt, trong lòng nàng cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

- Không, Tuyết Nhi tỷ tỷ, nếu đi, chúng ta cùng nhau đi!

Hoan Hoan cắn thật chặt hàm răng nói.

- Đúng, muốn chết thì chúng ta cùng chết, Ny Tử không sợ!

Tiểu nha đầu này rõ ràng đã sợ đến mức run rẩy. Trong đôi mắt trong sáng tuyệt đẹp giống như bảo thạch, thoáng ngân ngấn nước mắt, nhưng vẫn kiên định đứng ở bên cạnh hai tỷ muội.

Vì là đệ tử ký danh, cho nên bọn họ cũng không bị phong ấn tu vi huyền khí. Chỉ có điều dù sao thời gian tu luyện quá ngắn, so với những võ giả của các tông môn có kinh nghiệm trải qua các cuộc chiến sinh tử, có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ba nha đầu này vẫn còn kém quá xa.

- Thế nào? Ba tiểu nữ tử như các ngươi còn muốn phản kháng sao? Ha ha, được lắm. Lão tử thích yên chi liệt mã! Hắc hắc, mùi vị của nữ đệ tử Vấn Kiếm Tông, lão tử còn chưa hưởng qua...

Đệ tử Tinh Vẫn Tông dẫn đầu liếm môi.

- Đám bại hoại các ngươi không nên quá đắc ý. Cho dù người trên Vấn Kiếm Sơn đều chết hết, chờ tới khi Đinh Hạo ca ca của ta trở về, nhất định sẽ giết sạch các ngươi...

Hoan Hoan cắn răng hô to.

- Ha ha ha, Đinh Hạo sao? Chính là cái tên Đinh Hạo được gọi là Đao Cuồng Kiếm Si sao? Một nhân vật nhỏ còn có thể làm được điều gì ghê gớm chứ? Nói thật cho ngươi biết, các đại môn phái đã sớm bắt đầu chuẩn bị đối phó với hắn. Chỉ sợ hắn sẽ không tới đâu. Ha ha ha!

Tên đệ tử Tinh Vẫn Tông này cười ha ha, chợt thần sắc trở nên lạnh lẽo, nói:

- Hóa ra mấy người các ngươi là nữ nhân của Đinh Hạo sao? Vậy thì càng tốt. Các đại gia đúng lúc đang muốn chơi đùa với nữ nhân của đệ nhất thiên tài Vấn Kiếm Tông. Cảm giác nhất định là rất tốt!

Lời còn chưa dứt, toàn thân của tên đệ tử Tinh Vẫn Tông này phát ra một huyền khí cường đại. Thực lực của hắn là cảnh giới Đại Vũ Sư. Trong nháy mắt hắn đã áp chế ba tiểu nữ hài, phong ấn tu vi của các nàng. Trên phương diện thực lực, chênh lệch giữa hai bên thật lớn, khiến các nàng căn bản không có cách nào chống lại được, thậm chí cũng không có cách nào nhúc nhích.

- Ha ha, thực sự là các nữ tử tuyệt vời. Để ta tới kiểm tra xem, ngực ngươi rốt cuộc có trổ mã hay không...

Tên đệ tử Tinh Vẫn Tông này không chút thiện ý, đưa tay sờ về phía ngực Cao Tuyết Nhi.

Cao Tuyết Nhi điên cuồng giãy dụa. Nếu số phận như vậy đã rơi xuống người mình, so với cái chết còn khủng khiếp hơn rất nhiều.

Nhưng vào lúc này…

Một bàn tay hữu lực đột nhiên vươn tới, nắm lấy cánh tay của tên đệ tử Tinh Vẫn Tông này.

- Kẻ nào? Là tên hỗn đản nào? Ngươi muốn chết à? Còn không nhanh thả lão tử ra...

Tên đệ tử Tinh Vẫn Tông này giận dữ hét lên. Hắn ra sức giãy dụa. Nhưng bàn tay kia lại giống như được đúc bằng sắt, hoàn toàn không dịch chuyển.

Hắn quay đầu lại đầy căm tức, lại nhìn thấy kẻ ngăn cản mình là một thiếu niên anh tuấn khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Thiếu niên áo xanh này sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, ánh mắt sắc như đao, mặc trên người y phục màu xanh, có bộ dạng bụi trần không dính. Đó chính là trang phục của đệ tử Vấn Kiếm Tông. Sau một hồi cả kinh, hắn chợt mừng rỡ, nói:

- Ha ha, xem ra lại là một con cá lọt lưới, huyền khí lại có thể không bị phong ấn. Bắt ngươi, chính là một công lớn...

Cùng lúc đó, đám ba nha đầu Cao Tuyết Nhi cũng ngơ ngác tới mức ngẩn cả người.

Các nàng dụi hai mắt của mình, hết lần này tới lần khác nhìn thân ảnh mặc y phục màu xanh trước mắt. Các nàng sợ hình ảnh mình thấy chẳng qua là một huyễn ảnh.

- Đinh... Đinh đại ca?

Một đệ tử Vấn Kiếm Tông khó có thể tin được, kinh ngạc kêu lên.

Đinh đại ca?

Hơn mười vị võ giả ở đây đều sửng sốt. Bọn họ đột nhiên ý thức được điều gì, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ tới cực độ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.