Đinh Thánh Thán thần sắc bình tĩnh, nói:
- Lão thập tam, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, thu tay lại.
- Đại ca nói cái gì vậy?
Thập Tam Thần Tử cười nói:
- Là ngươi quá tự tin? Hay quá ngây thơ? Ta an bài suốt thời gian dài như vậy, chính là vì ngày này. Ta sao có thể chỉ vì một câu nói của ngươi, lại dễ dàng vứt bỏ tất cả những điều này?
- Vị trí Thần Đế, ta không muốn. Trước giờ, Đế Quân vẫn luôn bồi dưỡng ngươi. Sớm muộn ngươi cũng sẽ đứng đầu Thần Đình, cần gì phải làm tới mức như vậy?
Trong đôi mắt Đinh Thánh Thán hiện lên một tia thương xót, than thở.
- Đúng vậy, vị trí Thần Đế đích xác sẽ là ta. Nhưng ta cũng không muốn, một ngày kia ta đứng trên đế vị, ở trong Thần Đình này lại một gia hoả khiến người ta chán ghét, nắm giữ lực hiệu triệu còn mạnh mẽ hơn ta, nắm giữ uy tín còn mạnh hơn ta, nắm giữ thế lực và thuộc hạ còn nhiều hơn so với ta. Ngay cả con của ngươi, cũng có thiên phú mạnh hơn so với con ta... Ha hả, chỉ cần ngươi vung cánh tay hô lên, chỉ sợ ta mặc dù trở thành Thần Đế, cũng phải nhìn sắc mắt của ngươi mà hành sự?
Thập Tam Thần Tử hơi híp mắt nói.
Một thiếu niên mặc áo giáp màu đen khoảng năm, sáu tuổi, len lén đi tới, đứng ở bên cạnh Thập Tam Thần Tử.
Thiếu niên này mi thanh mục tú, tính về tuổi tác vẫn còn là trẻ con.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2925295/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.