Chương trước
Chương sau
- Vù vù...

Đinh Hạo thở hổn hển. Trên người của hắn, đã đầy vết thương. Đương nhiên, càng trí mạng hơn chính là trên ngực hắn, có cắm một cây đao.

Đây là thanh ma đao.

Ở vào đây trong vòng nửa ngày, trong quá trình chiến đấu với Đinh Hạo ảo giác, Đinh Hạo gần như đã xuất ra tất cả thực lực. Nhưng kết quả sau cùng là cân sức ngang tài. Hai người toàn thân đều là máu. Đinh Hạo đã từng vô số lần nỗ lực tìm nhược điểm của mình, tiến hành lợi dụng. Nhưng mỗi lần đều công không thành bị phản ngược lại.

Chiến đấu đến thời khắc cuối cùng, hai người đều đã là nỏ mạnh hết đà.

Nhưng ở thời điểm mấu chốt này Đinh Hạo đột nhiên lộ ra một sơ hở không nên có, bị Đinh Hạo ảo giác nắm lấy cơ hội, một đao cắm vào trong ngực.

Vị trí vết thương ở ngay chỗ trái tim. Một đao này cắm xuống, chỉ sợ trái tim cũng sẽ bị chấn động, tuyệt đối khó có thể may mắn tránh khỏi.

Ngay cả Đinh Hạo ảo giác, trong nháy mắt này cũng ngẩn ngơ, dường như thật sự không ngờ được ở trong một cuộc ác chiến cuối cùng, mình lại có thể lấy phương thức như vậy để đắc thủ.

Đinh Hạo cúi đầu nhìn trường đao cắm trước ngực mình một chút, ánh mắt dại ra. Hắn chợt ngửa mặt lên trời ngã xuống.

Phù phù!

Thân thể hắn đập lên trên mặt đất, khiến một lớp bụi văng lên. Sau đó máu loãng từ trong vết thương chảy ra ngoài.

Sau một khắc, nhiệt độ thân thể Đinh Hạo bắt đầu giảm xuống, tay chân co quắp vài cái, khí tức hoàn toàn không còn, thân thể trở nên cứng lại.

Chết rồi sao?

Phía xa Tà Nguyệt, Kỷ Anh Khởi và Manh Manh cũng ngây dại.

Thế nào đột nhiên... lại trúng đao?

- Đinh đại ca...

Kỷ Anh Khởi thất thanh kinh hô lên.

Nhưng ở trong nháy mắt tiếp theo, sau khi Đinh Hạo ngã xuống chết, huyễn cảnh trong không gian đột nhiên giống như bị giật mình tỉnh giấc. Không gian kỳ dị bị một lực lượng thần kỳ vặn vẹo. Tiếp theo biến hóa kỳ lạ xuất hiện. Phía đối diện, ảo giác của Đinh Hạo, ảo giác của Tà Nguyệt, ảo giác của Manh Manh và ảo giác của Kỷ Anh Khởi, bụp một tiếng, giống như bọt khí sợ bị nghiền nát biến mất.

Thanh ma đao đang cắm ở trên ngực Đinh Hạo cũng biến mất giống như làn khói tiêu tan ở trong không khí.

Chỉ có điều, ở vị trí trái tim vẫn lộ ra một vết thương nhìn mà phát sợ. Máu vẫn không ngừng chảy ra

- Meo meo?

Tà Nguyệt đang đánh điên cuồng, đột nhiên đối thủ biến mất. Nó hết nhìn đông tới nhìn tây. Thấy được nằm dưới đất Đinh Hạo, nó giật mình, xông lại liếc mắt xem xét, mũi giật giật, dường như phát hiện điều gì. Nó thấy Đinh Hạo nằm trên mặt đất chảy ra máu tươi, cười ha ha nói:

- Meo meo ha ha ha, cuối cùng có thể có cơ hội uống máu của Tiểu Đinh Tử. Đại bổ. Ước mơ tha thiết bao lâu, meo meo ha ha...

Nói xong, nó lè lưỡi liếm từng hớp, không để ý tới râu, mũi mình đều dính đầy vết máu.

- Này, cá heo nhỏ, mau tới đây. Không nên lãng phí. Máu của Đinh Hạo tuyệt đối đại bổ. Ngươi cũng không biết hắn ăn bao nhiêu thần dược, uống bao nhiêu đan dược, nhận được bao nhiêu kỳ ngộ...

Nó vừa uốn máu giống như sói nuốt hổ ngoạm, còn vừa không quên đánh tiếng bắt chuyện với cá heo nhỏ.

- Hắc hắc hắc!

Cũng may cá heo nhỏ không để mất tiết tháo, dựng thẳng vây cá phía trước lên, tỏ sự khinh thường đối với mèo mập.

- Ngươi sao có thể như vậy được. Đinh đại ca đối với ngươi tốt như vậy, ngươi lại có thể...

Lúc này, Kỷ Anh Khởi giống như đã phát điên, không ngừng giãy dụa. Nhưng nàng không thể lao ra khỏi trận pháp minh văn nhỏ. Cho dù nàng vốn vô cùng trấn định, nhưng thấy cảnh tượng trên mặt đất không ngừng có máu lan rộng, vẫn không tránh được hoảng hồn. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt.

- Đinh đại ca, Đinh đại ca, đại ca...

- Ôi này, ta nói mỹ nữ ngươi không biết coi trọng tiểu tử Đinh Hạo này, gấp gáp như vậy...

Mèo mập càng ngày càng có xu thế phát triển về hướng Phúc Hắc Nam Vương Tuyệt Phong cười hì hì nói:

- Nhưng ngươi phải chuẩn bị tinh thần cạnh tranh cho tốt. Ngươi không biết, tiểu tử này lại rất đào hoa. Số lượng bạn gái của hắn như hằng hà sa số. Trước không nói tới đệ nhất mỹ nữ Vấn Kiếm Tông, Lý Y Nhược, cũng không nói phượng hoàng nữ danh chấn Tuyết Châu, Tạ Giải Ngữ, càng không cần phải nói tới đám người ôn nhu động lòng người như Tây Môn Thiên Tuyết Trác Tử Yên, Mộ Dung Thắng Nam, còn có đám...

Đột nhiên, một cái tay vươn tới bóp lấy cổ con mèo mập.

- Ai? Buông ra meo meo, để ta nói xong đã!

Tà Nguyệt vẫy đuôi giãy dụa.

Chỉ thấy Đinh Hạo vốn đã chết, máu không ngừng chảy ra, đột nhiên đứng lên, nắm lấy một mảnh da trên gáy của mèo mập, trực tiếp kéo gia hỏa này lên, mặt đen lại, lắc mạnh mấy cái:

- Ai bảo ngươi nói bậy. Đồ không tim không phổi...

- Meo meo, a, đau chết mất...

Tà Nguyệt bốn chân đạp loạn, ủy khuất nói:

- Đã sớm biết tiểu tử ngươi đang giả bộ chết, ta không phải nên nhân cơ hội nếm chút máu của ngươi sao? Phản ứng lớn như vậy làm gì? A, ta biết rồi. Lẽ nào ngươi cũng có ý tứ đối với tiểu nha đầu này, cho nên không cho phép ta nói về lịch sử phong lưu của ngươi, để tránh gà bay trứng vỡ?

- Gà bay trứng vỡ em gái ngươi thì có!

Khí Đinh Hạo lại giơ tay lên tát mấy cái, sau đó ném con mèo mập không tim không phổi sang một bên. Đinh Hạo cúi đầu thoáng nhìn về phía vết thương ở ngực, sau đó không nhịn được hít một hơi khí lạnh.

Đó thực sự là một vết thương đáng sợ. Nó gần như xuyên thủng cả thân thể.

Hắn nhe răng nhếch miệng, chậm rãi vận chuyển huyền khí, chữa thương trước tiên.

Khả năng hồi phục sức khỏe của thân thể Đinh Hạo vốn đã hết sức kinh người. Chỉ có điều trong chốc lát, những vết thương chiến đấu lúc trước còn lưu lại trên người, bao gồm vết thương đáng sợ trên ngực hắn khiến người ta trông thấy phải giật mình không ngờ đã hoàn toàn khép lại. Ngay cả một vết sẹo cũng không để lại. Khí tức toàn thân đã khôi phục lại như trước.

- Đinh đại ca...

Kỷ Anh Khởi ngạc nhiên kêu lên.

- Yên tâm đi, Anh Khởi, ta không sao.

Đinh Hạo thu lại trận pháp minh văn nhỏ, đỡ lấy thiếu nữ đang vui mừng tới chảy nước mắt.

Trải qua mấy ngày trị liệu, thân thể Kỷ Anh Khởi đã khôi phục rất nhiều. Thân thể nàng vỗn gầy yếu dần dần trở nên đẫy đà có da có thịt, sắc mặt hồng nhuận. Khuôn mặt vốn đầy nước mắt càng lộ vẻ kiều diễm. Toàn thân dường như vừa được lột xác, trở nên cực kỳ mỹ lệ. Nàng xuất thân từ đệ nhất thế gia Ngọc Châu trước kia, từ nhỏ đã dưỡng thành khí chất của một tiểu công chúa. Điều này khiến cho nàng có một loại phong phạm nữ vương cao quý, giống như thần nữ băng sơn, khí chất đặc biệt mỹ lệ kinh người.

- Đinh đại ca, ta tưởng đại ca đã thật sự...

Kỷ Anh Khởi kìm lòng không được nhào tới trong lòng Đinh Hạo, bộ dạng vẫn chưa tỉnh hồn.

- Meo meo ha ha, tiểu nha đầu ngươi quả nhiên là coi trọng Đinh Hạo. Chỉ có điều cũng khó trách, ai bảo tiểu tử này thoạt nhìn dáng dấp đẹp trai, võ công giỏi, bao giờ cũng có thể mê hoặc được thiếu nữ ngây thơ như vậy...

Miệng Tà Nguyệt thật sự là càng ngày càng rắn độc. Nó vừa nói, vừa lén lén lút lút liếm máu tươi trên đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.