Chương trước
Chương sau
Qua một lúc lão nhân tóc bạc Trần bá gật đầu, mặt không biểu tình nói:

- Đi theo ta.

Đinh Hạo theo sau lão nhân tóc bạc Trần bá từng bước một đi vào đại điện.

Đinh Hạo bước qua cửa, ánh sáng tối đi. Đường đại điện rộng rãi mà sâu thẳm, tĩnh lặng. Chân lão nhân tóc bạc Trần bá đạp đất không có thanh âm, lão như hồn ma tóc trắng trượt trên nền đá trơn. Đinh Hạo cảm thấy áp lực chưa từng có, bốn phía tĩnh lặng, hắn nghe tiếng máu chảy trong mạch máu.

- Đến rồi, ngươi tự vào đi.

Đại điện chia hai phần, lão nhân tóc bạc Trần bá đứng trước cửa hình vòm nội điện, mặt lạnh chỉ vào trong.

Lòng Đinh Hạo máy động phóng thần thích ra len vào cổng vòm.

Đáng tiếc thần thức chỉ đi vào ước chừng nửa tấc thì như bị một bức tuờng lớn chặn lại, không thể vượt qua. Đinh Hạo thầm giật mình, nên biết rằng cường giả đẳng cấp bá chủ như chưởng môn Lý Kiếm Ý, Tiêu Phương An viện trưởng của Thanh Bình học viện không thể phát hiện, ngăn cản thần thức Đinh Hạo rèn luyện từ Thắng Tự Quyết.

Sau lưng Đinh Hạo nghe tiếng lão nhân tóc bạc Trần bá hừ lạnh.

Đinh Hạo cắn răng bước thẳng vào cửa vòm.

Mùi thơm ngát chui vào mũi Đinh Hạo, vầng sáng xanh âm u lạnh lẽo không còn. Trước mắt Đinh Hạo sáng lên, ánh sáng cam nhu hòa tràn ngập nội điện như mặt trời lặn, thời gian tĩnh lặng êm dịu. Dưới chân Đinh Hạo toàn là thảm dày làm bằng da hồ màu trắng, bước trên nó không có thanh âm. Đinh Hạo nhìn sơ, thầm giật mình.

Bởi vì da hồ này làm bằng nguyên thân thể đại yêu cảnh giới yêu vương.

Đinh Hạo hút ngụm khí lạnh.

Nội điện to như vậy phủ kín bằn da hồ yêu ma cảnh giới yêu vương, phải giết bao nhiêu yêu vương bạch hồ mới làm được? Chỉ tính đến điuè này đã thấy Tuần Mục Sử mới xa hoa cỡ nào.

Ngẩng đầu nhìn toàn nội điện cung vàng dát ngọc, dụng cụ bằng vàng hoặc bạc. Nóc đại điện khảm hai mươi viên yêu tinh màu vàng nhạt, kích cơ y hệt nhau, là yêu tinh của đại yêu cảnh giới yêu vowng. Hai mươi viên đại biểu cho có hai mươi yêu vương bị giết.

Đinh Hạo đi tới hai mươi mấy thước, trước mắt là bình phong vẽ nhân vật màu hồng cao ba thước, dài năm mươi thước.

Đinh Hạo nhìn chăm chú vào bình phòng, mặt đỏ rần.

Nhân vật vẽ trên bình phong sống động như thật, như các người lùn di chuyển, nội dung là cảnh nam nữ giao hợp. Các loại tư thế liếc sơ cỡ vài trăm loại, linh hồn Đinh Hạo kiếp trước đến từ địa cầu internet phát triển, bị nước Nhật chuyên kinh doanh tình dục hun đúc, kích thích. Đinh Hạo từng cho rằng Vô Tận đại lục lạc hậu, bảo thủ nhưng nhiều động tác trên bình phong hồng rất mới lạ với hắn.

Đinh Hạo liếc sơ bình phong cảm thấy nhân vật trong đó sống lại, các mỹ nữ nhảy xuống giang hai tay ôm hắn, tiếng rên rỉ, thở dốc bên tai, mùi thơm ập vào mặt. Đinh Hạo cảm thấy hắn thật sự bước vào thế giới xuân cung, người khô nóng.

- Không đúng, bình phong này có điều lạ!

Đầu óc Đinh Hạo tỉnh táo lại, vận chuyển Thắng Tự Quyết. Cảm giác mát sinh ra từ đan điền truyền khắp tay chân, mọi ảo giác bên tai Đinh Hạo biến mất. Đinh Hạo nhìn lại thấy bình phong trở về bình thường, những nhân vật trần trụi lộ ngực tuy tinh diệu nhưng không có sức hấp dẫn như trước.

- Hì hì.

- Thú vị.

- Tiểu ca ca thật là đẹp trai.

Mấy giọng nữ vui cười lọt vào tai Đinh Hạo.

Bóng người lấp lóe, mười mấy thiếu nữ thanh xuânmặc váy hồng đi ra từ hai bên bình phong. Tóc dài rũ xuống vai, mặt dán hoa hoàng, bới tóc cao, khuôn mặt cực kỳ tinh xảo. Xuyên qua váy mỏng có thể thấy thân hình trắng nõn. Bọn họ đi chân trần, chân ngọc nhỏ xinh đẹp trên thảm bạch hồ yêu vương trắng tinh, khó phân biệt cao thấp. Ngón chân như hạt đậu cười khẽ đáng yêu.

Hai mươi thiếu nữ xinh đẹp mười sáu tuổi xinh đẹp, ánh mắt ý cười đứng trước bình phong tò mò nhìn Đinh Hạo, châu đầu ghé tai cũng không biết đang nói cái gì.

Đinh Hạo nhíu mày.

Đinh Hạo không ngờ sẽ gặp tình hình này trong nội điện.

Không lẽ Đinh Hồng Lệ Tuần Mục Sử mới là kẻ ham mê rượu chè sa vào sắc đẹp sao? Hèn chi mấy ngày nay Đinh Hồng Lệ chưa từng xuất hiện chủ trì đại hội luận phẩm tông môn Tuyết Châu, có hai mươi thiếu nữ làm bạn, ngày ngày êm ấm dĩ nhiên là không có tâm tình quản lý chuyện khác.

- Tiểu ca ca, mời ngồi.

- Hì hì, thiên tài Tuyết Châu chúng ta đỏ mặt rồi.

- Tiểu ca ca yên tâm, các tỷ muội sẽ không ăn ngươi.

- Dù tỷ muội chúng ta muốn ăn thì chủ nhân gia gia cũng không đồng ý.

Các oanh yến rất là to gan, có người kéo ghế gỗ giật tay Đinh Hạo khiến hắn ngồi xuống, có người thừa dịp nhéo tay hắn, có người cầm giỏ trái cây tơ vàng hái một trái nho trong suốt đưa tới bên môi Đinh Hạo. Có người cố ý cọ ngực vào chân Đinh Hạo, giọng điệu trêu cợt.

Đinh Hạo đã hoàn toàn bình tĩnh.

Đinh Hạo vận chuyển Thắng Tự Quyết lòng ỏng sáng như ban ngày, xem các giai nhân tuyệt sắc như hồngp hấn xương khô, mùi phấn son ập vào mặt không ảnh hưởng đến hắn. Lòng Đinh Hạo không chút tạp trần, mắt trong trẻo.

Một thanh âm lười biếng vang lên từ sau bình phong:

- Các nha đầu, chơi đủ rồi đi. Lui xuống, đừng để tỷ tỷ ta bị khách cười.

Các thiếu nữ cười khúc khích:

- Vâng, Hồng Lệ tỷ.

Các thiếu nữ bày bàn ghế gỗ đỏ, các loại thức ăn ngon, hoa quả trước mặt Đinh Hạo rồi chia thành hai đội vòng qua hai bên bình phong rời đi.

Hồng Lệ tỷ?

Lòng Đinh Hạo rung lên, hiểu ra điều gì.

Thanh âm lười biếng trước đó rõ ràng là giọng nữ, cực kỳ hấp dẫn. Thanh âm khiến người tưởng tượng hình ảnh quý phụ nhân phong hoa tuyệt đại lười biếng như con mèo nằm trên giường mềm mại, chống một cánh tay sen bạch ngọc mỉm cười nhìn mình.

Các thiếu nữ gọi nàng là Hồng Lệ tỷ.

Đinh Hồng Lệ?

Đinh Hạo thầm nghĩ:

- Thì ra Đinh Hồng Lệ Tuần Mục Sử mới của Huyền Sương Thần Cung là nữ nhân. Cũng đúng, ba chữ Đinh Hồng Lệ là tên nữ, nhưng mọi người bị ấn tượng đều đánh lừa, cho rằng Huyền Sương Thần Cung phái cường giả phải là nam nhân vì trước đó chưa từng có nữ Tuần Mục Sử đến Tuyết Châu.

- Nhưng nàng không gặp chưởng môn đại môn phái thì tại sao muốn gặp ta? Thấy nàng sinh hoạt hàng ngày xa hoa như vậy, thị nữ bên cạnh ai nấy tuyệt đẹp, bình phong trước mắt tràn ngập kiêu sa. Không lẽ nữ nhân này lẳng lơ, muốn...

Đinh Hạo có cảm giác rơi vào miệng sói.

- Tiểu tử, suy nghĩ lung tung quá nhiều không thấy đau đầu sao?

Giọng Đinh Hồng Lệ lười biếng ngọt ngào phát ra từ đằng sau bình phong.

- Ngươi tên là Đinh Hạo đúng không?

Đinh Hạo gật đầu.

- Tuổi trẻ đã khiến ba lão quỷ Thiên Cơ Cốc gọi ngươi là biến số, rất khó.

Đinh Hồng Lệ khen Đinh Hạo, sau bình phong có tiếng xột xoạt mặc quần áo.

- Nghe nói ngươi từ nhỏ lớn lên trong khu rác sau núi Vấn Kiếm tông mãi đến năm trước mới thành đệ tử chính thức?

Đinh Hạo nói:

- Đúng vậy.

- Trong một năm từ tên ăn mày không hiểu võ kỹ, liên tục bốn năm không vượt qua kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông nhảy lên thành thiên tài võ đạo số một, số hai Tuyết Châu. Kinh nghiệm đó thật làm người ta tò mò. Đinh Hạo, ngươi hãy nói xem trên người của ngươi xảy ra chuyện thú vị gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.