Chương trước
Chương sau
Cửu biệt trùng phùng, dưới ánh trăng sáng, Đinh Hạo và Tạ Giải Ngữ im lặng thật lâu, vài kề vai ngồi trong không khí nhìn xuống dưới. Kính hồ ngàn dặm sóng nước lăn tăn, trăng như sương, ngôi sao trên trời tichj liêu. Thiên địa tĩnh lặng, yêu thú sâu cá xung quanh dường như bị đại chiến vừa rồi hù sợ co rụt lại không dám lên tiếng.

Lòng Đinh Hạo bình tĩnh, một tay cầm tay Tạ Giải Ngữ, tay kia vươn ra lấy bóng đêm làm giấy viết vẽ.

Đừng có u sầu thầm hận sinh, lúc này vô thanh thắng hữu thanh.

Mười bốn chữ như mười bốn chữ vàng như tiểu tinh linh nhảy múa trong không trung phát ra ánh sáng nhu hòa xua tan bóng tối bên người, nhảy múa như em bé nghịch ngợm. Chúng vây quanh Đinh Hạo và Tạ Giải Ngữ, ánh sáng vàng chiếu khuôn mặt nàng. Khuôn mặt đẹp tuyệt trần như thần tộc rơi xuống thế gian, làm tim người đập nhanh.

Thật đẹp.

Tạ Giải Ngữ vươn tay, tinh linh bé biến từ chữ thanh nhanh nhẹn nhảy vào lòng bàn tay nàng.

Đinh Hạo mỉm cười, lòng vô cùng bình tĩnh.

Bất giác một canh giờ qua đi, Đinh Hạo và Tạ Giải Ngữ không nói mấy câu.

Mái tóc đen của Tạ Giải Ngữ như suối rũ xuống hư không, nàng vẫn mặc chiến giáp đỏ. Đùi dài trắng nõn, bên hông một vệt trắng hồng hấp dẫn khó tả. Cánh tay lộ ra ngoài nhẹ ôm eo Đinh Hạo, không biết từ khi nào Tạ Giải Ngữ dựa vào vai Đinh Hạo ngủ say. Hơi thở ngọt ngào, có mấy giọt sương lấp lánh đọng trên rèm mi dài, vô cùng xinh đẹp.

Giờ phút này, Tạ Giải Ngữ không còn là Phượng Hoàng Nữ kiêu ngạo, nữ thần băng giá ngăn cách người ngàn dặm. Tạ Giải Ngữ như thiếu nữ cuộn trong lòng người mình yêu, buông mọi đề phòng, cảnh giác, khóe môi treo nụ cười ngọt ngào.

Đây là mặt khác của Phượng Hoàng Nữ hiếm người thấy. Nếu cao thủ khác nhìn thấy Tạ Giải Ngữ như bây giờ sẽ kinh ngạc rớt tòng mắt. Trong thiên hạ chỉ một mình Đinh Hạo mới có tư cách nhìn mặt dịu dàng của nữ võ thần quát tháo Tuyết Châu, phong hoa tuyệt đại.

Buổi tối dài hôm nay lần đầu tiên Đinh Hạo không tu luyện.

Không biết qua bao lâu.

Khi tia ban mai từ phía xa rạch phá bóng tối chiếu lên khuôn mặt nữ võ thần, cảm giác ấm áp khiến Tạ Giải Ngữ ngủ say một đêm hé mi mắt. Tạ Giải Ngữ quay đầu nhìn Đinh Hạo còn ngồi bên cạnh, nở nụ cười thỏa mãn.

Đinh Hạo duỗi eo, nói:

- Tốt quá, đã lâu rồi không ngủ thoải mái như vậy.

Đinh Hạo đau lòng ôm thiếu nữ Tạ Giải Ngữ, nói:

- Hãy ở lại Vấn Kiếm sơn trang nghỉ ngơi mấy ngày đi.

Tạ Giải Ngữ mới có mười lăm tuổi, thiếu nữ Hoàng Dung sống dưới cánh chim phụ mẫu hưởng thụ sinh hoạt bình tĩnh tốt đẹp thì Tạ Giải Ngữ đi trong rừng sâu núi thẳm Tuyết Châu giết yêu ma rèn luyện, qua gió mưa khốn khổ không ít hơn Đinh Hạo. Mỗi một cường giả trẻ tuổi đỉnh cao danh chấn Tuyết Châu đều trải qua tôi luyện người thường không dám tưởng tượng.

Tạ Giải Ngữ thè lưỡi nói:

- Nếu ta làm biếng thì sẽ bị sư phụ đánh tét mông.

Đinh Hạo cố ý hỏi:

- Dữ vậy? Sư phụ của nàng là ai? Nói đi, ta trút giận cho nàng. Nàng biết không? Ca ca ta bây giờ là thủ lĩnh nắm quyền trong tông môn, cai quản Ẩn Kiếm Phong, dù là chưởng môn cũng phải nể mặt ta.

Tạ Giải Ngữ che miệng cười khúc khích:

- Hì hì, đừng nói tự tin như vậy, sư phụ của ta không thèm nể mặt chưởng môn.

Đinh Hạo bĩu môi.

Nhưng nói thật là đến bây giờ Đinh Hạo không biết sư phụ của Tạ Giải Ngữ, Phùng Ninh là ai. Vấn Kiếm tông cực kỳ chú trọng truyền thừa võ giả huyết mạch chiến thể, đối xử và bồi dưỡng khác với đệ tử bình thường, theo lý thì sư phụ của bọn họ cũng là cường giả huyết mạch chiến thể.

Đinh Hạo có thể nổi bật áp chế huyết mạch chiến thể là ngoại lệ duy nhất trong trăm ngàn năm qua.

Đinh Hạo và Tạ Giải Ngữ nói giỡn vài câu, mặt trời đỏ phía xa chậm rãi dâng lên cao.

Tạ Giải Ngữ nhìn chăm chú Đinh Hạo một lúc bỗng nhẹ hôn lên mặt hắn, không đợi hắn chiêm nghiệm xúc giác mềm mại ngọt ngào thì Tạ Giải Ngữ đã cười duyên hóa thành luồng sáng đỏ biến mất nơi cuối trời.

Một mình Đinh Hạo ngồi trong không trung một lát sau mới xoay người bay về Yêu Nguyệt Đình.

* * *

- Hạo ca ca, nếu có một ngày Giải Ngữ làm sai chuyện hy vọng ngươi sẽ tha thứ cho ta.

Gió trên trời thổi mái tóc đen dài của nữ võ thần. Tạ Giải Ngữ quay đầu nhìn Kính hồ phía xa, khóe mắt nàng nặng trĩu u sầu.

- Cái tên trọng sắc khinh hữu rốt cuộc biết trở về.

Đinh Hạo mới đáp xuống đất đã bị Hoàng Dung canh giữ cả đêm xông tới, gặn hỏi tội trạng.

Ánh mắt Hoàng Dung nghi ngờ hỏi:

- Này, nói đi, chúng ta là huynh đệ, đêm qua thiếu nữ mặc chiến giáp đỏ là tình nhân của ngươi?

Tình nhân?

Sao nghe kỳ kỳ.

Đinh Hạo nhìn vẻ mặt Hoàng Dung mệt mỏi, không nỡ trách móc nàng. Đinh Hạo qua loa nói vài câu rồi cùng nhau rời khỏi Yêu Nguyệt Đình bị hủy hoại hoàn toàn đi hướng Bộ Thiềm Cung trên bờ. Hoàng Dung líu ríu nói bóng nói gió về Tạ Giải Ngữ, Đinh Hạo chỉ cười đánh trống lãng.

- Ta đã nhìn ra ngươi tuyệt đối là trọng sắc khinh hữu, thế mà bảo là huynh đệ tốt, hừ.

Hoàng Dung tới trước lầu các Bộ Thiềm Cung, trừng Đinh Hạo, nói:

- Thôi, nghĩ tình đêm qua ngươi cứu ta, huynh đệ tha thứ cho ngươi. Ta trở về kêu người đưa bữa sáng đến, ngươi đánh giết một đêm hãy nghỉ ngơi đi.

Hoàng Dung nói xong xoay người nghênh ngang đi.

Đinh Hạo mỉm cười, hắn thích Hoàng Dung nhất ở chỗ nên dứt khoát thì sẽ không dây dưa.

Đinh Hạo chậm rãi ngồi trên bồ đoàn tu luyện, nhắm mắt lại chiêm nghiệm trận chiến đâm qua.

Thần thức của Đinh Hạo đã tu luyện đến cảnh giới thân xác hồng lô, mức độ cường đại so với siêu cường giả như chưởng môn Lý Kiếm Ý chỉ hơn chứ không kém. Lúc trước Đinh Hạo từng lén thử nghiệm, phóng thần thức hướng chưởng môn Lý Kiếm Ý thế mà gã không hề hay biết. Đinh Hạo càng chú trọng công pháp Huyền Chiến Thắng quyết hơn.

Đương nhiên Đinh Hạo không thể thông qua thần thức thăm dò thực lực của chưởng môn Lý Kiếm Ý, hắn cảm thấy như thần thức đụng vào vực sâu không đáy, không thể phát hiện tận cùng. Đinh Hạo biết đó là vì thực lực của chưởng môn Lý Kiếm Ý hơn hắn rất nhiều.

Thần thức mạnh mẽ giúp Đinh Hạo làm được nhiều chuyện mà chưởng môn Lý Kiếm Ý, bá chủ đẳng cấp Đại Tông Sư cảnh cũng không làm được.

Ví dụ sau khi vào Vấn Kiếm sơn trang Đinh Hạo luôn thích thả thần thức bao trùm Vấn Kiếm sơn trang để rèn luyện mình, quan sát một ít minh văn trận pháp trong sơn trang, lực lượng phòng ngự vân vân và vân. Có thể nói mọi thứ trong Vấn Kiếm sơn trang không thoát khỏi Đinh Hạo theo dõi.

Hôm Đinh Hạo ra khỏi đại sảnh hội nghị, hắn thói quen thả thần thức sưu tầm hoàn cảnh bên người thì nghe mấy thanh âm lén lút từ sau núi cách trăm thước, ai đó đang bàn cách đối phó Đinh Hạo.

Mấy người này là người quen trong Vấn Kiếm sơn trang.

Bọn họ rất nhanh nghĩ ra một cách, lợi dụng Hoàng Dung tâm tính đơn thuần, tìm hiểu tin tức từ miệng nàng.

Đinh Hạo tương kế tựu kế, cố ý lộ tin thi triển thần thông nhân vương biến cho Hoàng Dung biết, vì dụ rắn ra khỏi hang.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.