Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó, trên bầu trời lấp lóe ánh sáng, một lồng khí vô hình hiện ra trên không trung Thủy Kiếm phong, bao phủ nó.

- Ta sơ ý bị người tạm thời phong ấn Thủy Kiếm phong, có kẻ âm thầm giám thị chỗ này, ta không xông ra được ngay.

Gió thổi tóc dài La phong chủ bay lên, cuốn trường sam màu xanh biếc. Nữ cường giả bí ẩn lộ mặt sát khí.

Lý Y Nhược thấy vậy tim đau như dao cắt:

- Sư phụ...

Nhiều cường giả cùng xuất hiện làm khó dễ chỉ vì đối phó Đinh Hạo, Lý YNhược chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi chuyện xảy ra, nhìn Hạo ca ca rơi vàonguy hiểm mà không có cách nào.

Ta quá yếu, quá yếu!

Trơ mắt nhìn Hạo ca ca gặp nguy hiểm mà không giúp được gì, loại cảmgiác này thật khó chịu. Không được, ta phải biến mạnh, phải nhanh chóngmạnh lên. Ta muốn có tư cách đứng bên cạnh Hạo ca ca, cùng sóng vaichiến đấu!

Lý Y Nhược thầm thề trong lòng.

La phong chủ nhẹ vỗ vai đồ nhi yêu quý, nàng thầm thở dài. La phong chủ nghĩ đến một người khác, thầm nghĩ:

- Tiểu tử thối Đinh Hạo có phúc duyên âu dày, được nhiều thiếu nữ nhungnhớ, bao gồm... Của nàng. Đây là nhân duyên hay nghiệt duyên?

La phong chủ chậm rãi duỗi tay ra, lòng bàn tay chãi xuống, lực lượng bí ẩn tuôn ra, Thủy Kiếm phong rung động.

Thác nước đổ xuống khe núi không xa bị La phong chủ rút khỏi mặt đất bay trong tay nàng, hóa thành kiếm to màu xanh biếc dài mấy chục thước. Laphong chủ kéo ngược trường kiếm phóng lên cao như sao chổi chém vào lồng khí chụp Thủy Kiếm phong, xuyên qua.

- La phong chủ, ngươi...

Thanh âm trong hư không vừa kinh vừa giận, không ngờ trong tình huống này La phong chủ dứt khoát giúp đỡ Đinh Hạo như vậy.

- Chết đi!

La phong chủ trong lúc chiến đấu thay đổi thành người hoàn toàn khác.

Khuôn mặt xinh đẹp lạnh băng ngăn cách người, khí chất lạnh lùng, Laphong chủ tựa như dòng suối mát kết băng. Kiếm thác nước to lớn mộng ảochặt chém, một chiêu một thức địa khai đại hợp, tốc độ nhanh như tiachớp xé rách hư không.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chiến đấu trên Thủy Kiếm phong mở ra.

Người giấu trong hư không bao phủ trong đoàn sáng da cam, tay cầm haithanh trường kiếm huyền khí đấu với La phong chủ. Người đó không muốnliều mạng, chỉ giữ chân nàng kéo dài thời gian.

Trên đỉnh Thủy Kiếm phong.

Lý Y Nhược nhắm mắt, quỳ gối thành kính chắp hai tay, thầm cầu nguyện:

- U ma sát, chư thiên chi thần, xin các người hãy phù hộ Hạo ca ca bình an độ qua kiếp này, Y Nhược nguyện trả bất cứ giá nào!

Gió thổi mái tóc dài và váy xanh bay lên.

Khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp thánh khiết.

* * *

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Một chuỗi tiếng vũ khí va chạm vang lên dồn dập.

Vương Tuyệt Phong xấu xa vung song kiếm tạo ra gió lốc kim loại như sứgiả tứ vong đi trong đám người. Nơi Vương Tuyệt Phong xấu xa đi quangười áo đen ngã xuống như bị nông dân gặt lúa.

Bãi cỏ xinh đẹp trong ngày thường phong cảnh hợp lòng người đã có bamươi cái xác bị chém đứt eo nằm xuống, máu lan tràn. Những cọng cỏ vôtội bị máu nhuộm đỏ.

Tuy nhiên, ánh sáng chớp lóe trên bầu trời, liên tục có người tuôn ra từ bốn đoàn sáng cố định cách mặt đất mười thước. Bọn họ mặc áo đen bósát, đeo mặt nạ sắt màu đen che mặt, không sợ chết lao hướng Đinh Hạongồi dưới cây đào.

Minh văn trận pháp truyền tống cự ly ngắn, có thể tránh đi thần thôngngăn cách sơn môn Vấn Kiếm tông truyền tống người đến đây. Tin tức nàylộ ra khiến người ngẫm nghĩ đã thấy rét run.

- Giết hắn!

- Không thể để hắn thành công độ kiếp!

- Chỉ có một cơ hội!

- Vì chủ nhân!

Các tiếng hét liên tục vang lên, Vương Tuyệt Phong xấu xa cười nhạt. Trò hề con nít này chẳng qua là kỹ xảo nhiễu loạn tai mắt Vương Tuyệt Phong xấu xa, làm gì có kẻ điên cuồng ám sát sẽ hét khẩu hiểu lộ thân phậncủa mình?

Người áo đen xuất hiện có thực lực ước chừng Tiên Thiên Võ Tông cảnh, có cao có thấp, tuy không là đối thủ một chọi một nhưng đánh hội đồng thìVương Tuyệt Phong xấu xa thấy áp lực không nhỏ. Huống chi Vương TuyệtPhong xấu xa phải bảo vệ Đinh Hạo đang độ kiếp không bị quấy rầy, khókhăn càng lớn hơn.

Dưới gốc cây đào, Đinh Hạo như núi bất động, mái tóc đen dài tựa thác nước bay lên.

Từng cánh hoa đào bay xuống vài, ngực Đinh Hạo. Lúc này trên người ĐinhHạo phủ tầng cánh hoa dày, như đàn bươm bướm xinh đẹp hôn lên pho tuợng.

Cột sáng màu bạc và da cam bay ra từ đầu Đinh Hạo như cột như rồng baylên cao, quấn quýt nhau, rít gào. Giống như có hai con thần long uốnngười vạch đường cong đủ loại khó đoán trên không trung, xé rách vòngxoáy linh khí và mây thành hình cái phễu sau đó dung hợp lại, khôngngừng tuần hoàn.

Từng đợt lực lượng vô hình tuôn ra trong thiên địa kéo hai con rồng, xé nát, nghiền ép, bao gồm thiếu niên ngồi dưới cây đào.

- Giết!

Vương Tuyệt Phong xấu xa lắc người. Hai người áo đen sắp đến gần ĐinhHạo khựng lại, hai đầu người bay lên cao, máu tuôn như suối.

Vù vù vù vù vù!

Một luồng kiếm quang chợt lóe.

Cánh tay Vương Tuyệt Phong xấu xa có vết máu sâu thấy xương.

Đám người người áo đen gian xảo nhắm ngay điểm yếu Vương Tuyệt Phong xấu xa phải bảo vệ Đinh Hạo, bọn họ phối hợp ăn ý làm gã ném chuột sợ vỡđồ, không dám cách hắn quá xa. Thực lực của Vương Tuyệt Phong xấu xa cao vốn có thể nhẹ nhàng chém giết những người áo đen nhưng bây giờ dần rơi vào thế yếu.

- Không thể thi triển sát chiêu, huyền khí dao động mãnh liệt sẽ ảnhhưởng tam sư đệ độ kiếp. Tổ cha nó, lão tử đúng là thiếu nợ hắn từ kiếptrước!

Cảm giác bị cột tay chân chiến đấu khiến Vương Tuyệt Phong xấu xa buồn bực muốn hộc máu.

Chớp mắt Vương Tuyệt Phong xấu xa lại giết mấy chục người áo đen nhưngtrên người lại tăng thêm mười mấy vết vết, may mắn không bị trí mạng.

- Ha ha ha ha ha ha! Để xem ngươi có thể chảy bao nhiêu máu!

- Hắn sắp không chống nổi rồi!

- Giết Đinh Hạo, báo thù cho thiếu gia, đừng dây dưa với hắn!

Người áo đen không ngừng tuôn ra từ minh văn truyền tống trận như nướclũ đen. Mấy lần Vương Tuyệt Phong xấu xa định đánh nát minh văn truyềntống trận pháp nhưng bị lực lượng mạnh mẽ hất ra.

Trên bầu trời ánh bạc bay loạn.

Đều là ám khí đám người áo đen ném ra. Người áo đen không tới gần chiếnđấu mà bắn ám khí cự ly xa quấy rầy Đinh Hạo, Vương Tuyệt Phong xấu xathấy gã sắp bị chơi chết.

Chính lúc này...

Một con mèo trắng mập bước hình chữ T từ trong bụi cỏ phía xa tới gần.

- Meo? Tình huống gì đây? Sao hôm nay nhiều khách lên đỉnh núi vậy? Ôichao, sao đánh nhau rồi? Đám người áo đen lén lút này làm gì?

Khóe môi mèo ác quỷ Tà Nguyệt còn ngậm cái đuôi không biết là của động vật gì, nó nhai nhóp nhép, trợn to mắt nhìn.

Vương Tuyệt Phong xấu xa đang vất vả chiến đấu, lười quan tâm mèo ác quỷ Tà Nguyệt.

Mấy người áo đen cách mèo ác quỷ Tà Nguyệt gần nhất thì sợ muốn chết.Con mèo mập như u hồn, lúc trước người áo đen không phát hiện ra nó, mãi khi mèo ác quỷ Tà Nguyệt lên tiếng mới nhìn con mèo mập biết nói.

- Một con mèo biết nói?

- Yêu ma?

- Mập quá!

- Làm thịt nó đi!

Một người áo đen tiện tay ném ra một kim tiền tiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.