Trường kiếm tím lại như thần biển rạch sóng thần.
Mọi người không chút nghi ngờ chém xuống một kiếm đủ để chặt lôi đài và mặt đất xung quanh thành hai khúc. Cảm giác tuyệt vọng sôi trào trong lòng mỗi người.
So sánh thì thân hình Đinh Hạo nhỏ bé đến có thể bỏ qua.
Đinh Hạo khẽ thở dài:
- Không lẽ ta thật sự đoán sai rồi?
Đinh Hạo giơ tay phải chộp hư không, sóng gợn lăn tăn, bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc lại huyễn hóa ra. Khác với lần trước là trên thân kiếm dày rộng lấp lóe bốn minh văn vuông vức.
Mười năm mài một kiếm.
Sương nhẫn chưa thử.
Hiện giờ đem kỳ quân.
Ai có chuyện bất bình.
Đó là minh văn thơ hán Đinh Hạo đặc biệt sáng tạo, bốn câu thơ hoàn chỉnh nối liền, liên kết kỳ dị. Thần binh hàn sương màu bạc rung nhanh, quầng sáng to thâm ảo hiện ra quanh người Đinh Hạo.
Đinh Hạo quát to:
- Đi!
Bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc minh văn khẽ run, biến mất tại chỗ.
- Minh văn kiếm trận?
Trên khán đài to lớn không biết là ai kêu lên, trong phút chốc ánh mắt các thủ lĩnh nhìn chằm chằm bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc do Đinh Hạo dùng huyền khí biến ra.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý nheo mắt, lóe tia ngạc nhiên.
Không ai ngờ Đinh Hạo nắm giữ minh văn còn dùng minh văn tổ thành kiếm trận. Đinh Hạo học ở đâu ra những áo nghĩa này?
Trong môn học đệ tử ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924696/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.