- Nhưng dù là Đại Tông Sư cảnh e rằng không phải đối thủ của Mục Thiên Dưỡng.
Đinh Hạo nhíu mày nói:
- Tổng giáo sư đã là ngũ khiếu Đại Tông Sư cảnh cũng bị Mục Thiên Dưỡng đánh như chó, nếu không trốn nhanh thì suýt bị người ta giết.
- Đại Tông Sư cảnh bình thường tất nhiên không phải đối thủ của Mục Thiên Dưỡng, nhưng tiểu tình nhân của ngươi có huyết mạch thượng cổ thần điểu phượng hoàng, thân thể gần như bất tử, có thể chín lần niết bàn trọng sinh, thần hoàng ly độn chi thuật càng là thiên hạ vô song. Cho dù đánh không lại Mục Thiên Dưỡng nếu nàng muốn chạy trốn thì không khó.
Vương Tuyệt Phong xấu xa sờ cằm, sốt ruột khoe khoang, khoác lác giải thích một phen.
Vương Tuyệt Phong xấu xa bỗng lấy lại tinh thần, tức giận quát:
- Tiểu tử thối, ngươi mới là bị người đánh như chó! Phản rồi, dám nói kiểu đó với giáo sư?
Đinh Hạo cười nói:
- Thứ nhất, bây giờ người đã không phải là Tổng giáo sư Thanh Sam Đông Viện. Thứ hai, người bị thương nặng, bây giờ đánh nhau chưa chắc đấu lại ta.
Vương Tuyệt Phong xấu xa ngẩn người, nhảy cẫng lên chửi:
- Tiểu tử thối không có lương tâm!
- Ha ha ha ha ha ha! Nhìn người nhảy hoạt bát như vậy ta nghĩ trong một lúc chưa chết được, vậy thì ta cũng yên tâm.
Đinh Hạo đứng dậy, ngẩng đầu nhìn trời nói:
- Dù vậy nhưng ta vẫn lo cho Giải Ngữ, có lẽ ta nên xuống núi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924644/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.