So với hai bên vách băng bóng loáng thì khả năng leo ra từ đây càng thấp và nguy hiểm hơn.
Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt trợn mắt há hốc mồm.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt ủ rũ nói:
- Meo, thảm thảm, là ngõ cụt, không có cách nào ra từ đây.
Đinh Hạo thở dài một hơi, trong lòng vẫn ôm một tia hy vọng tới gần vách băng lởm chởm, muốn tìm ra manh mối để ra ngoài.
Rào rào rào!
Đinh Hạo bỗng nghe có tiếng nước, ngây người ra.
Nhiệt độ không khí chỗ này rất thấp, đóng băng xác cường giả nhân tộc, yêu tộc, dù có nước chảy cũng thành lớp băng, tại sao có tiếng nước?
Không lẽ Đinh Hạo nghe lầm?
Khi Đinh Hạo đến bên dưới vách đá thì tiếng nước càng lúc càng rõ ràng.
Rào rào rào!
Đây là tiếng nước chảy xuống đất.
Thanh âm rất nhỏ, lúc ngừng lúc liên tục, như có như không phát ra từ không gian khác, khó thể nắm bắt.
Tay Đinh Hạo nhẹ vuốt bề mặt huyền băng vạn năm, nhìn kỹ vách băng, muốn tìm ra tiếng nước đến từ đâu.
- Mau nhìn kìa!
Đinh Hạo theo mèo ác quỷ Tà Nguyệt chỉ cúi đầu xuống, mắt nhìn chằm chằm vào chỗ cách mặt băng bên dưới ba tấc có luồng sáng bạc thô cỡ hai ngón tay không ngừng xoay chuyển, rơi xuống. Thoạt nhìn như có hai dòng nước từ trong vách băng tuôn ra không ngừng rơi xuống.
- Đây là...
Đinh Hạo chậm rãi ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát.
- Meo, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924577/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.