Trưởng lão Cao Lâm vẫn muốn cố gắng:
- Nhưng mà...
Lý Vân Dương tức giận quát:
- Câm miệng!
Lý Vân Dương đập tay xuống bàn, gỗ vỡ ra.
Lý Vân Dương đứng bật dậy, lạnh lùng cười:
- Lão thất phu, đừng được một tấc tiến một thước. Đại ca của ta nhìn trúng Cao Tuyết Nhi là may mắn của nàng, các ngươi còn không muốn? Ngoan ngoãn nhận sính lễ đi. Ha ha, ngày mai chúng ta đến đón người, nếu các ngươi dám phá rối thì đừng trách chúng ta không khách sáo!
Một thanh niên đứng bên cạnh thôn trưởng Cao Phong, trưởng lão Cao Lâm tức giận hỏi:
- Ngươi... Các ngươi đến cướp hay cưới đây? Quá ngang ngược!
- A?
Lý Vân Dương biến sắc mặt, hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi là cái thứ gì dám xen vào, cút!
Tiếng cuối cùng Lý Vân Dương vận dụng lực lượng huyền khí.
Mọi người nghe như có tiếng sấm nổ bên tai.
- A!
Thanh niên mặt trắng bệch, lảo đảo, khóe môi chảy máu.
Thôn trưởng Cao Phong luôn nhường nhịn lộ biểu tình giận dữ:
- Nhị thiếu chủ đừng có khinh người quá đáng!
Lý Vân Dương cười to bảo:
- Khinh người quá đáng? Ha ha, hôm nay bản thiểu chủ khi dễ các ngươi rồi sao?
Biểu tình Lý Vân Dương đầy trào phúng, khinh thường nói:
- Đừng tưởng rằng ta không biết võ giả thủ hộ của Thung Lũng thôn các ngươi, Đại Địa Chi Hùng Quách Nộ đến bây giờ còn chưa trở về, chắc đã chết trong di tích thượng cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924507/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.