Chính lúc này...
Đinh!
Một đốm hỏa hoa, một tiếng khẽ vang.
Đinh Hạo như u hồn xuất hiện bên cạnh Cuồng Nhân Lữ Cuồng, thanh kiếm rỉ sét chấn mở trường đao của tán tu kia.
Đinh Hạo che trước mặt Cuồng Nhân Lữ Cuồng, mắt lướt qua từng tán tu, ánh mắt như hai thanh kiếm bén đâm vào lòng bọn họ. Đám tán tu không dám đối diện Đinh Hạo.
Đinh Hạo xoay người nhìn Cuồng Nhân Lữ Cuồng, nói:
Chân mày rậm của Cuồng Nhân Lữ Cuồng nhướng lên bình tĩnh nhìn Đinh Hạo, một lúc sau mới cười to bảo:
- Ta không đoán sai, người thứ nhất và cũng là duy nhất đứng ra quả nhiên là Đinh Hạo ngươi. Hừ, ta nên nói ngươi ngu xuẩn hay trượng nghĩa?
Đinh Hạo nhìn chằm chằm vào Cuồng Nhân Lữ Cuồng, không nói.
Cuồng Nhân Lữ Cuồng nhúc nhích ngón tay, mặt lộ biểu tình thống khổ.
Cuồng Nhân Lữ Cuồng cắn răng nói:
- Lý do rất đơn giản, bọn họ thèm muốn thứ trên người ta và các bằng hữu nên tập kích, còn giết chết bằng hữu của ta. Cho nên ta liều mạng giết chúng, đám cặn bã đó nên chết hết!
Đinh Hạo gật đầu.
Đáp án giống như Đinh Hạo nghĩ, quả nhiên là đám tán tu không có ý tốt lén tập kích đệ tử tông môn muốn cướp bí tịch hoặc báu vật cao đẳng. Tiếc rằng đám người Tôn Phi, Hà Tuấn đặt mục tiêu vào Cuồng Nhân Lữ Cuồng, khổ chiến xong trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Điều này cũng chứng thực người bị truyền tống đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924408/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.