Lần này mọi người cảm thấy có điều lạ.
Một tán tu mặt trắng bệch hỏi:
- Nơi này... Có phải là địa ngục không? Chẳng lẽ chúng ta bị truyền tống đến địa ngục?
Một tán tu vạm vỡ khác mắng:
- Đừng nói bậy bạ, làm gì có địa ngục? Chúng ta là người sống sao có thể bị đưa đi địa ngục? Chỗ này không có đầu trâu mặt ngựa, cũng không có Diêm La phán quan.
Tuy nhiên vẻ mặt tán tu vạm vỡ sợ hãi, hiển nhiên trong lòng gã cũng lo sợ.
Không khí áp lực nặng nề bao phủ lòng mọi người.
- Ta nghĩ có lẽ chúng ta bị truyền tống vào ảo trận minh văn.
Thiếu niên đẹp trai Lâm Tín Hoàng Sam Bắc Viện chưa từng nói chuyện chậm rãi nói:
- Trên đường đi ta quan sát địa hình con đường, cửa hàng hai bên, ở mặt ngoài dường như thay đổi nhưng thật ra nhiều nơi giống nhau. Ví dụ tiệm binh khí bên cạnh chúng ta, tuy lúc trước nó không có biển hiệu nhưng cách sắp xếp, trang trí bên trong từng xuất hiện nhiều lần.
Đinh Hạo ngẩn người, hắn đi vào trong cửa hàng vũ khí quan sát kỹ, bước ra, gật đầu.
Thiếu niên đẹp trai Lâm Tín nói đúng.
Một câu bừng tỉnh người trong mộng.
Mấy người khác cẩn thận quan sát, lao nhao ồn ào nói ra điểm nghi ngờ trong lòng mình.
Đám người dần hiểu bọn họ thật sự rơi vào minh văn ảo trận cực kỳ cao, quỷ vực hư không này không lớn như vậy mà do minh văn ảo trận đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924406/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.