Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu rất vừa lòng liếm lòng bàn tay Đinh Hạo sau đó nhảy lên vai hắn, ngáy ngủ.
- Xem kìa!
Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong lầm bầm, tiếp tục bảo:
- Người tiếp theo, Lý Lan, mau sờ, lên!
Mặt Lý Lan tối sầm bước lên, sờ đốm sáng đen nửa ngày cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì, lắc đầu rời đi.
- Ài.
Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong còn thất vọng hơn Lý Lan, thở dài thườn thượt như chết phụ chết mẫu. Chờ Mã Nhất Phi cũng đi sờ vẫn không có thu hoạch, Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong càng thở dài hơn phất tay kêu Lư Bằng Phi.
Trong lòng Lư Bằng Phi cực kỳ kích động, bước tới trước đốm sáng đen, người run run.
Lư Bằng Phi chậm rãi đút tay vào, lòng thầm cầu nguyện, sờ soạng.
Lư Bằng Phi bỗng hưng phấn la lên:
- A! Hình như ta đụng trúng thứ gì!
Lư Bằng Phi rút tay ra, tay gã nắm một thanh trường kiếm đen nhạt, thân kiếm tối tăm đầy vằn như nham thạch, mũi kiếm mơ hồ, dài khoảng một thước sáu, hình thức cổ kính toát ra năm tháng tang thương.
Đây là một thanh kiếm đá.
Trông không có chút sức sát thương, chỉ cần chạm nhẹ là kiếm sẽ gãy.
Như có linh tính mách bảo, Lư Bằng Phi thử rót huyền khí vào thân kiếm.
Bỗng kiếm tỏa ánh sáng đỏ rực làm mọi người mù mắt, lửa nóng cháy khiến người tỏa ra. Lư Bằng Phi vung tay lên, xèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924388/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.