Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Mỗi ngày ta chỉ có thể dạy bọn họ một canh giờ, thời gian còn lại do gian thương nhà ngươi phụ trách. Cái tên ăn xương còn muốn hút khô tủy nhà ngươi không phải miễn phí làm chuyện tốt đúng không? Chắc chắn có thu phí từ phụ huynh.
Mặt gian thương lão nhân xấu xa Thiên Xu lão sư ủ rũ.
- Mỗi tháng Thiên Xu lão sư thu mười đồng tiền.
Mặt cô bé Hoan Hoan còn ngấn lệ kéo vạt áo Đinh Hạo, cười vạch áo lão nhân xấu xa cho người xem lưng.
Mười đồng tiền, không nhiều. Lúc trước Đinh Hạo quan sát thấy gian thương lão nhân xấu xa này không qua loa cho xong, rất nghiêm túc huấn luyện bọn nhỏ, tuy rằng cách hơi thô lỗ nhưng dùng được.
Đinh Hạo nhìn lão nhân xấu xa, cười nói:
- Tạm được, lần này xem như gian thương nhà ngươi có lương tâm.
Lão nhân xấu xa Thiên Xu lão sư trợn mắt nói:
- Cha nó, lão tử luôn có lương tâm!
Đinh Hạo mặc kệ lão nhân xấu xa phản đối, cười nói:
- Tốt, cứ quyết định vậy đi. Bắt đầu từ ngày mai, một canh giờ trước khi mặt trời mọc ta sẽ đến đây dạy bọn nhỏ, những lúc khá do ngươi phụ trách huấn luyện. Học phí thì...
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, nói:
- Mỗi tháng ngươi thu mười đồng tiền đúng không? Ta trả thay, hàng tháng mỗi người hai mươi đồng tiền, ngươi chăm sóc bọn nhỏ thay ta.
Lão nhân xấu xa Thiên Xu lão sư gian thương định nói gì nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924327/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.