Lại thêm cùng là đệ tử võ sĩ huyết mạch, bọn họ biết rõ Tạ Giải Ngữ không chỉ có sắc đẹp tuyệt trần càng có tiềm lực không gì sánh bằng. Nghe nói Tạ Giải Ngữ có tiên hoàng thần thể cực kỳ hiếm thấy, là thiên tài trong thiên tài, nếu cùng nhau song tu thì vô cùng diệu dụng.
Bây giờ một đóa thần hoa bị một đệ tử ký danh đê tiện hái đi sao?
Thật là không có thiên lý!
Viên Thiên Cương tức giận không có chỗ trút, tức giận quát:
- Phế vật, là người nhát gan, hèn! Đệ tử ký danh các ngươi đều là đám phế vật, vô dụng, rác rưởi! Là đá lót chân cho chúng ta, một ngày nào đó ngươi sẽ quỳ dưới chân ta xin tha...
Đinh Hạo bỗng đứng lại.
Đinh Hạo chậm rãi xoay người nhìn Viên Thiên Cương như dã thú phát cuồng, ánh mắt như đao.
Khóe môi Đinh Hạo cong lên:
- Ngươi nói đệ tử ký danh đều là rác rưởi vô dụng?
Viên Thiên Cương thấy rốt cuộc chọc giận đối thủ, cười to bảo:
- Đúng vậy. Rác rưởi, các ngươi chính là một đám đá kê chân đáng thương, phế vật vô dụng!
- Vậy sao?
Đinh Hạo cười tủm tỉm:
- Thế thì ngươi hãy mở mắt nhìn thực lực của đệ tử ký danh đi!
Đinh Hạo chưa dứt lời đã lắc người hóa thành luồng khói tới trước mặt Viên Thiên Cương, bàn tay trắng như ngọc nhẹ ấn.
Viên Thiên Cương quát to:
- Muốn chết!
Cánh tay Viên Thiên Cương kéo một chuỗi cái bóng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924287/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.