- Ài, là bạn cùng phòng quỷ bí của nàng nói, chẳng lẽ không có...
Tiêu Thừa Tuyên là trai tơ không có kinh nghiệm yêu đương nên không hiểu tình huống.
Lý Tàn Dương thấy biểu muội hiếm khi xấu hổ rụt rè thì hiểu ra:
- À, ra là như vậy, chúng ta không nên xuất hiện, hì hì. Chúng ta đi đây, hai người tiếp tục, hì hì, tiếp tục đi.
Lý Tàn Dương nói rồi kéo theo Tiêu Thừa Tuyên vẻ mặt mờ mịt quay đi.
- Này, sao phải đi? Chúng ta đến cảm tạ ân cứu mạng của Đinh huynh, này, này... Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Tiêu Thừa Tuyên mờ mịt bị lôi đi, lớn tiếng hét:
- Đinh huynh, lát nữa ta sẽ đến, chúng ta sảng khoái nhậu một bữa, ta muốn cảm tạ ngươi...
Cuối cùng Tiêu Thừa Tuyên bị Lý Tàn Dương lôi đi.
- Đinh sư huynh đừng... Đừng nghe tên kia nói nhảm...
Lý Y Nhược thấy mặt nóng ran, tâm sự thiếu nữ bị người vạch ra nàng không biết nên nói cái gì.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Đa tạ Y Nhược quan tâm.
Tim Lý Y Nhược đập nhanh, đầu càng cúi xuống. Lần đầu tiên Lý Y Nhược nghe Đinh Hạo gọi mình như vậy, đầu óc trống rỗng.
Đinh Hạo, Lý Y Nhược vai kề vai đi ra đường nhỏ, chẳng biết từ bao giờ đến gần cơm xá Thanh Sam Đông Viện. Lại nói mấy câu, Lý Y Nhược phất tay từ biệt, lưu luyến rời đi.
Đinh Hạo đứng tại chỗ nhìn hạt tiêu nhỏ biến mất ở ngã rẽ thềm đá xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2924273/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.