“Tỷ tỷ, những gì ta dặn tỷ đã nhớ rõ chưa. Tỷ nhắc lại cho ta xem nào.”
Trước khi đẩy cửa tiến vào, Tần Nhiễm không quên nhắc nhở Ngọc Lưu Ly một lần nữa.
“Công tử thực lực thông thiên nhưng chỉ thích sống cuộc sống của người bình thường, không nên đề cập quá nhiều đến chuyện tu tiên giả, sẽ khiến ngài ấy không vui. Cái này muội đã bắt ta đọc đi đọc lại hơn mười lần rồi, ta cũng không phải kẻ ngốc, làm sao có thể quên được.”
Ngọc Lưu Ly giận dỗi đáp.
“Ta là sợ công tử không vui sẽ không giúp tỷ mà thôi.”
Tần Nhiễm lè lưỡi đáp.
Đẩy cửa tiến vào bên trong, cả hai lập tức ngạc nhiên khi thấy trên bàn ngoài sân có đặt sẵn một ấm trà và ba cái ly. Lúc này, Nguyễn Nam ở bên trong nói với ra.
“Đến rồi thì mau ngồi vào bàn trước đi, ta chuẩn bị một chút đồ rồi sẽ ra ngay.”
Lời của Nguyễn Nam giống như sét đánh ngang tai của cả hai vậy. Bọn họ hôm nay vì có việc gấp mới đến đây, không ngờ công tử đã sớm chuẩn bị trà cho bọn họ. Nói như vậy, e rằng công tử đã sớm biết việc bọn họ sẽ đến vào hôm nay từ trước rồi.
Nghe tiếng hai người thì thầm to nhỏ bên ngoài sân, Nguyễn Nam âm thầm thở dài. Vốn hắn đã phát hiện hai người cứ thì thầm to nhỏ trước cửa nhà của mình từ lâu, nhưng đợi mãi vẫn chưa thấy cả hai tiến vào. Vì quá nhàm chán, lại thêm trời hôm nay khá đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437969/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.