“Hự… ầm…ầm…”
Thân thể Minh Thiên giống như một quả mít nặng nề rơi xuống đất. Khuôn mặt lúc này của ông ta đã bị đánh đến hoàn toàn biến dạng. Cái sừng dài trên đầu cũng bị bẻ gãy trông vô cùng thê thảm.
Nếu có thể giết chết đối phương, Ngọc Kỳ Lân và Tần Hạc tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đó, nhưng tà tu lâu nay vẫn luôn lẩn trốn khắp nơi không hề để lộ tung tích. Muốn bắt được bọn chúng chắc chắn bọn họ cần phải moi được thông tin từ miệng của Tần Hạc.
“Khốn kiếp! Là các ngươi đã ép ta đến mức đường cùng này. Ta dù có trả giá bằng cả sinh mạng này cũng sẽ không tha cho các ngươi.”
Minh Thiên điên cuồng gào lên. Đôi mắt của ông ta càng dần chuyển sang một màu đỏ như máu. Minh Thiên đưa bàn tay lên, Minh Thần lập tức bị hút về phía ông ta.
“Cháu ngoan, có thể hy sinh vì đại cuộc chính là vinh hạnh đời này của cháu. Đến lúc Minh gia trở thành thế lực đứng đầu đại lục này, gia gia nhất định sẽ phong cháu làm đại công thần.”
Minh Thần cực kỳ hoảng sợ trước những lời nói của Minh Thiên. Hắn cố gắng vùng vẫy để thoát ra nhưng hắn chợt nhận ra bản thân không thể di chuyển dù chỉ là một ngón tay. Thậm chí, hắn còn cảm thấy toàn bộ sinh cơ trong người đang bị hút cạn.
“Học Tổ Ma Công lâu như vậy cũng chỉ hút được chút âm khí này, ngươi quả thật vẫn là phế vật của Minh gia.”
Mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437878/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.