Đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi sự kiện ở lôi đài kết thúc. Mấy ngày này, Ngọc Kỳ Lân và Tần Hạc đã dùng hết tất cả khả năng để phong tỏa toàn bộ tin tức. Cũng may khi đó tất cả đều bị uy áp của Thuần công tử làm cho bất tỉnh, nếu không bọn ông không biết phải làm sao để giúp công tử tiếp tục ẩn danh nữa. Có một điều kỳ lạ là, không biết vì nguyên do gì mà toàn bộ camera ở lôi đài lúc đó đều không thể lưu lại bất kỳ hình ảnh nào cho dù tất cả vẫn còn hoạt động bình thường. Nhưng ngẫm nghĩ lại, nếu công tử đã không muốn lộ danh tính thì chuyện này đối với ngài ấy cũng chỉ giống như ăn bánh uống trà mà thôi.
Tất cả mọi chuyện về công tử đã được giải quyết ổn thỏa nhưng có một chuyện khiến cho bọn ông vô cùng đau đầu. Qua chuyện vừa rồi, bọn ông biết thêm nhiều thứ về Vô Tận đại lục. Trước kia, tất cả mọi người đều cho rằng sau khi thực lực đủ mạnh sẽ chịu sự ràng buộc của pháp tắc mà buộc phải rời khỏi đại lục. Đến bây giờ bọn ông mới biết, những người đó chỉ là xuyên đến một tầng thứ cao hơn mà thôi.
Công tử muốn tận hưởng cuộc sống bình thường chắc chắn không được đả động chuyện này trước mặt ngài ấy. Bây giờ, người duy nhất bọn ông có thể hỏi thông tin này chính là tivi tiền bối đang tạm ở nhà của Tần Hạc mà thôi. Để có thể khiến tivi tiền bối mở miệng, bọn họ đi tìm hơn một vạn bộ phim người lớn. Nghĩ đến một ngày, hai lão đầu như bọn ông lại phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi để sưu tập đủ loại phim ảnh người lớn, chịu đủ mọi ánh mắt kinh ngạc, dè bỉu của mọi người. Ngọc Kỳ Lân và Tần Hạc chỉ muốn chết đi mà thôi.
Từ lời của tivi tiền bối nói, Ngọc Kỳ Lân và Tần Hạc cũng nắm được đại khái tình hình của Vô Tận đại lục. Nơi mà bọn ông đang sống hiện giờ chính là hạ tầng của Vô Tận đại lục, hay còn gọi với cái tên nhân giới.
Thuần công tử chính là người đến từ trung tầng, nơi này được gọi là tiên giới, chỉ khi nào tu vi đạt Tiên Nhân Cảnh hoặc thực lực đủ mạnh mới có tư cách tiến vào tầng này.
Khi Tiên Nhân Cảnh phá bỏ phàm thể, đột phá lên Thần Cảnh, lúc đó sẽ tiến đến một tầng cao hơn gọi là thần giới. Ở thế giới này, tất cả mọi người đều có thể nhấc tay chân là có thể dễ dàng phá hủy một mảng đại lục ở nhân giới.
Sau khi đột phá từ Thần Cảnh lên Thánh Cảnh, lúc đó sẽ thọ ngang thiên địa, cho dù thân thể hoàn toàn bị phá hủy cũng có thể dựa vào một sợi tàn hồn mà hồi sinh trở lại. Thánh giới có quy luật nghiêm ngặt hơn những nơi khác, bởi vì chỉ cần bọn họ mạnh tay một chút, những tầng bên dưới sẽ phải chịu chấn động cực mạnh, thậm chí có thể bị phá vỡ.
Ngoài ra, tivi tiền bối còn nói còn một nơi khác nhưng bọn ông không cần phải quan tâm đến.
Vì để tránh việc những người ở tầng cao hơn đàn áp tầng bên dưới, thiên đạo đã đặt ra quy tắc khiến bọn họ không thể xuống tầng thấp hơn được. Tuy nhiên vẫn có vài kẻ sử dụng một số thủ đoạn để qua mắt thiên đạo, Thuần công tử chính là một trong số đó.
Nghe đến đây, cả hai lại càng thêm lo lắng. Thuần công tử chỉ cần một tay thôi cũng đủ áp chế tất cả mọi người rồi, nếu như lại có những kẻ lợi hại hơn xuống đây, chẳng phải bọn ông sẽ gặp phải nguy hiểm lớn hơn sao?
“Các ngươi an tâm, việc tự ý xuống hạ tầng sẽ khiến thực lực của bọn họ giảm mạnh, nếu như muốn bảo toàn thực lực thì phải trả một cái giá lớn. Hơn nữa chủ nhân vẫn còn ở đây, cho dù trời có sập xuống cũng có ngài ấy chống lên.”
Cái tivi cười khẩy nói.
Sau khi nghe những lời này, cả hai mới cảm thấy an tâm hơn. Nhưng khi nhắc đến công tử, cả hai liền tò mò muốn tìm hiểu thực lực chân chính của ngài ấy, cái tivi lập tức phá lên cười nói.
“Vô địch.”
Chỉ vỏn vẹn một câu nói nhưng lại bao hàm tất cả. Thánh Cảnh theo lời tivi tiền bối nói có thể vô cùng lợi hại, nhưng dường như những người này vẫn chưa xứng với cái danh vô địch kia.
“Chẳng trách được những thứ xung quanh công tử lại thần kỳ đến như vậy.”
Lúc này cả hai mới nhận ra, tại sao ngài ấy lại dùng bùa chú tăng tu vi cho Thuần công tử. Thử nghĩ mà xem, nếu như ngài ấy ra tay với một Tiên Nhân Cảnh thì quả thực quá mất mặt. Nhưng cho dù Thuần công tử có tăng tu vi gấp ngàn lần đi chăng nữa cũng không đỡ nổi một liềm của công tử.
Ngẫm nghĩ lại thì với thực lực như vậy, công tử muốn trải nghiệm cuộc sống của người bình thường cũng không có gì là lạ cả. Cái cảm giác vô địch đó quả thực vô cùng cô đơn.
“Dường như dạo gần đây có mấy con chuột rất thích tìm hiểu cuộc sống của ông cháu ngươi đấy lão già.”
Trong khi cả hai đang âm thầm hâm mộ công tử thì lúc này, cái tivi đột nhiên lên tiếng. Có lời nhắc nhở của nó, cả hai cũng lập tức dùng linh thức truy tìm đối phương nhưng rất tiếc lại chẳng phát hiện được gì.
“Chẳng lẽ…”
Tivi tiền bối sẽ không rảnh rỗi đến mức hù dọa bọn ông, vậy lý giải duy nhất cho chuyện này chính là thực lực của đối phương đã vượt xa Hóa Thần Cảnh, do vậy nên bọn ông cũng không thể phát giác được đối phương.
“Các ngươi an tâm, chỉ là ba kẻ thực lực so với các ngươi không quá chênh lệch mà thôi. Có thể ẩn nấp như vậy, dường như là bí pháp của tiên tộc.”
Cái tivi ngáp dài một cái rồi uể oải nói.
Theo lời của tivi tiền bối thì ba người kia, bọn ông có thể đối phó được. Nhưng lại có một điều khiến cả hai lo lắng. Thông thường, tiên tộc rất ít khi ra khỏi lãnh thổ của mình, nếu người khác không xâm phạm lãnh thổ của bọn họ, bọn họ cũng sẽ không quản chuyện bên ngoài. Bây giờ đối phương lại cử một lúc ba người có thực lực ngang ngửa Hóa Thần Cảnh đến, chuyện này quả thực vô cùng kỳ lạ. Cả hai chắc chắn rằng bản thân chưa từng đắc tội với tiên tộc để bọn họ phải huy động một lực lượng khủng bố như vậy.
“Muốn biết thì đi tìm bọn chúng mà hỏi, đừng có quấy rầy nhã hứng của ta.”
Cái tivi tỏ vẻ cáu gắt. Vừa rồi, vì mải kể chuyện cho Ngọc Kỳ Lân và Tần Hạc mà nó đã bỏ lỡ biết bao nhiêu là cảnh hay trên phim. Nếu cứ tiếp tục bị làm phiền chắc chắn nó sẽ phát điên lên mất.
Mặc dù là chủ nhà nhưng Tần Hạc cũng không dám chống lại cái tivi, đối phương đã hạ lệnh như vậy, ông cũng đành ngoan ngoãn mà nghe theo. Lúc này, cả hai lập tức đi ra bên ngoài tìm ba tiên tộc kia để hỏi cho ra nhẽ.
“Ba vị, nếu đã đến đây tại sao không ra gặp mặt?”
Tần Hạc bước ra khỏi cửa liền ôm quyền theo phương hướng của tivi tiền bối nói. Nhưng sau khi bọn ông đợi hơn 15 phút, rốt cuộc chẳng có chút động tĩnh nào cả.
Tần Hạc tin tivi tiền bối chắc chắn không lừa mình. Lúc này chính là lúc kiểm tra xem ai mới là người kiên nhẫn hơn.
Lại 30 phút nữa trôi qua. Lúc này dường như đối phương đã mất hết kiên nhẫn, một âm thanh từ trên cành cây cách nhà Tần Hạc không xa bỗng dưng phát ra một giọng nói.
“Ta rất tò mò, làm sao các ngươi lại có thể nhìn thấu được thuật ẩn thân của tiên tộc chúng ta?”
Tiên tộc nổi danh với kỹ thuật ám tiễn, chính vì vậy mà thuật ẩn thân là thứ mà mỗi một tiên tộc đều tinh thông. Với những tiên tộc thực lực mạnh mẽ, thuật ẩn thân của bọn họ huyền diệu đến mức, nếu bọn họ không chủ động xuất hiện, cho dù đối phương có thực lực cao hơn cũng không thể phát hiện ra được bọn họ.
“Chỉ là may mắn mà thôi, không biết ba vị đến đây có mục đích gì.”
Tu tiên giả có một thủ đoạn, có thể thông qua thôi toán để đoán được mọi thứ xung quanh. Vốn bọn họ còn cho rằng Ngọc Kỳ Lân và Tần Hạc chính là dựa vào thuật thôi toán nào tìm ra phương hướng của bọn họ. Không ngờ đến, đối phương lại còn biết được bọn họ có ba người.
Nhưng nếu đã bị phát hiện, bọn họ cũng không tiếp tục ẩn thân nữa. Lúc này, có hai nữ một nam xuất hiện. Đi đầu là một nữ tiên tộc bề ngoài có phần hơi đứng tuổi, nhưng một chút nếp nhăn đó cũng không thể che giấu đi sự xinh đẹp của bà ta. Theo sau bà ta có một cặp nam nữ tiên tộc khuôn mặt giống hệt nhau, nếu không phải do thể hình của nam nhân kia có phần to lớn hơn thì cũng khó mà phân biệt được.
“Không ngờ lại có một ngày thống lĩnh Sophia của liên minh rừng xanh lại xuất hiện trước nhà của ta. Quả thực là vinh hạnh cho kẻ hèn này.”
Khác với vẻ điềm đạm thường ngày, thái độ của Tần Hạc lúc này lộ rõ vẻ chán ghét khi nhìn thấy nữ nhân tiên tộc kia. Thậm chí, trong giọng nói của ông còn pha một chút căm hận.
“Ta cũng không ngờ con chuột nhắt ngươi lại có thể sống sót đến tận bây giờ.”
Sophia cũng nhếch môi đáp. Vốn chuyện này không cần đến đích thân bà ra tay, nhưng sau khi thấy mục tiêu có liên quan đến Tần Hạc, bà ta liền quyết định phải đích thân làm việc này.
Thống lĩnh Sophia của liên minh rừng xanh, Ngọc Kỳ Lân cũng đã từng nghe nói qua. Bà ta là một con người độc đoán, vô cùng căm ghét loài người. Mặc dù không thích giết chóc nhưng chỉ cần có bất kỳ loài người nào đến gần lãnh thổ của bà ta, người đó chắc chắn sẽ bị hành hạ một cách thê thảm. Từ trước đến nay, cho dù là người có danh phận cao quý đến đâu, muốn gặp bà ta đều phải đích thân đến nhà cầu kiến. Đây là lần đầu tiên ông thấy bà ta đến nhà của người khác, hơn nữa lại là một nhân loại.
“Chẳng lẽ đây là từ yêu sinh hận trong truyền thuyết?”
Ngọc Kỳ Lân âm thầm suy đoán. Tình tiết này quả thực vô cùng giống với những bộ phim tình cảm mà ông thường ngày vẫn hay xem.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]