Chương trước
Chương sau
Ba ngày sau, ông cháu Tần Hạc cũng sắp xếp xong mọi việc để lên đường đến tiên tộc. Dẫn đường cho bọn họ lúc này chính là Sophia và Siren. Về phần Lily, nàng ta vì phải hậu hạ cái tivi xem phim ảnh nên chỉ có thể ở lại. Trước khi tất cả rời đi, bọn họ còn thấy ánh mắt của nàng nhìn theo vô cùng đáng thương.

Nguyễn Nam vì nhiệm vụ thu hoạch cây trồng do hệ thống đưa ra nên không thể đi cùng bọn họ. Tuy nhiên hắn đã đề nghị để ba đại yêu đi cùng. Dẫu sau lần đầu gặp mặt, Tần Hạc cũng bị bọn nó dọa cho hoảng sợ. Nhìn bọn họ vui vẻ với đề nghị của mình, Nguyễn Nam cũng xem như là đã giữ lời hứa giúp đỡ bọn họ.

Về phần Lập Nguyên, tiểu tử này sau khi biết chuyện liền đề nghị được đi theo cùng. Vì đây là tranh chấp giữa những người tu luyện nên Nguyễn Nam có chút lo lắng cho an nguy của hắn. Nhưng đây là lựa chọn của hắn, Nguyễn Nam cũng không có ý ngăn cản. Xem như đây là một rèn luyện nhỏ cho hắn sau này. Hơn nữa, đây là cơ hội tốt để hắn có thêm cơ hội tiếp xúc và bồi dưỡng tình cảm với Tần Nhiễm.

Trước khi đi, Nguyễn Nam còn đưa cho Lập Nguyên một thanh kiếm, một sô đan dược và bùa chú mà hắn đổi từ hệ thống. Có những thứ này, công thêm sự bảo vệ của ba con dã thú kia, Nguyễn Nam lúc này mới đỡ lo lắng hơn một chút.

“Tiểu nha đầu, nhìn chúng ta kỳ cục lắm hay sao?”

Từ đầu đến giờ, Tần Nhiễm vẫn luôn nhìn chằm chằm bọn nó không rời mắt, điều này khiến cho bọn chúng cảm thấy không được tự nhiên.

“Không có, tuyệt đối không có. Chỉ là con thắc mắc, tại sao bình thường mọi người lại giấu đi vẻ đẹp này mà thôi.”

Tần Nhiễm có thể thề, hình dạng nhân loại của ba đại yêu vô cùng đẹp trai, hơn nữa còn chính là loại hình nam thần trong các bộ phim tình cảm với nụ cười hiền lành ấm áp. Cho dù tận mắt nhìn thấy bọn họ biến hình nhưng Tần Nhiễm vẫn không tin, ba người này chính lại là ba người ông hung dữ của nàng.

“Hình dáng bên ngoài thực ra không quá quan trọng. Với chúng ta, hình dạng dã thú kia lại càng thích hợp để làm nhiệm vụ mà chủ nhân giao phó hơn.”

Sư Đần mỉm cười đáp. Nhờ có chủ nhân, bọn chúng mới có được ngày hôm nay. Chính vì thế mà cho dù có bỏ đi hình dáng này, bọn chúng cũng cam tâm tình nguyện.

Đúng như lời Sư Đần nói, bộ dáng dã thú của bọn chúng rất thích hợp để dọa những người muốn vào rừng. Nếu cứ giữ bộ dáng con người này, không khéo lại kéo đến thêm một đám nữ nhân điên cuồng khác. Đến lúc đó chủ nhân không lột da bọn chúng ra mới là lạ.

Nhìn bộ dáng của cả ba, tất cả đều cảm thấy công tử vô cùng may mắn khi có những người hầu tận trung như vậy.

“Sắp đến lãnh thổ của tiên tộc, để tránh những chuyện không cần thiết, chúng ta cần phải cải trang một chút. Ba vị đại nhân, làm phiền rồi.”

Sophia cung kính nói. Bà ta lấy ra năm cái bông tai đưa cho tất cả mọi người. Đây chính là bông tai được ếm ma pháp ngụy trang cấp cao mà bà ta chế tạo ra. Chỉ cần đeo nó lên, cho dù là bề ngoài hay hơi thở cũng sẽ không khác gì một tiên tộc bình thường cả.

“Chúng ta không cần, ngươi cứ đưa cho bọn họ là được.”

Sư Đần phất tay nói. Đối với bọn chúng, để qua mắt được đám tiên tộc là chuyện vô cùng dễ dàng. Chỉ thấy “vụt” một tiếng, cả ba đại yêu lúc này đã hoàn toàn biến hóa thành ba tiên tộc. Ngay cả Sophia cũng không nhìn ra được bất kỳ điểm khác thường nào.

Về phần ông cháu Tần Hạc và Lập Nguyên, cả ba đều không có thực lực biến thái như ba đại yêu nên đành phải đeo bông tai lên. Lúc này, đôi tai của họ cũng bắt đầu dài ra, mái tóc cũng chuyển sang màu vàng đặc trưng của tiên tộc.

Khi tất cả vừa đặt chân đến khu rừng, lập tức có một đám người ra nghênh tiếp. Tất cả đều quỳ xuống hành lễ với Sophia.

“Sophia thống lĩnh, mừng ngài trở về.”

Sophia cũng không trả lời mà chỉ im lặng gật đầu rồi dẫn tất cả đi vào bên trong.

Bên trong khu rừng của tiên tộc đều có các hàng trăm ma pháp trận gây ảo giác khác nhau, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là cũng đủ khiến bản thân lạc đường rồi. Nhưng điều đặc biệt của những ma pháp trận này chính là nó không gây ảnh hưởng lên người mang dòng máu tiên tộc. Chính vì vậy mà lãnh thổ tiên tộc được cho là một trong những nơi bí hiểm nhất trên đại lục này.

Có sự chỉ dẫn của Sophia, cả nhóm nhanh chóng tiến đến một ngôi làng. Đây chính là nơi tập trung của phe phản đối.

Khác với kiến trúc của các chủng tộc khác, tiên tộc ưa thích làm nhà trên thân cây. Độ cao của mỗi ngôi nhà cũng dựa theo địa vị của mỗi người. Nhìn thấy những kiến trúc mới lạ như vậy, Tần Nhiễm và Lập Nguyên cảm thấy vô cùng thích thú.

“Nếu thích thì khi nào trở về, ta chặt một cây tặng cháu.”

Sói Đần thấy Tần Nhiễm cứ tấm tắc khen ngợi liền đưa ra đề nghị. Việc này khiến cho Sophia và Siren sợ đến xanh mặt. Nếu như đối phương muốn, cho dù có nhổ hết tất cả cây ở đây, bọn họ cũng không thể ngăn cản được. Rất may là Tần Nhiễm đã từ chối đề nghị của Sói Đần nên cả hai mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Nàng chỉ là cảm thấy có chút hứng thú với những điều mới lạ mà thôi, nếu như ở một nơi cao như vậy quả thực có chút phiền phức.

Bên trong mỗi thân cây đều có vài gian phòng. Những phòng này được khắc ma pháp trận để có thể di chuyển lên xuống giữa các ngôi nhà trên cây đó. Chỉ chưa đầy một phút, bọn họ đã lên đến ngôi nhà cao nhất ở nơi này.

Khác với những ngôi nhà khác, nơi này có thể nói là một tòa lâu đài. Nơi này không những vô cùng to lớn mà xung quanh còn được bao phủ bởi một lớp tường thành, bên trên còn có không ít lính gác và những loại pháo ma thuật để phòng vệ.

“Người phía dưới xin xác nhận danh tính.”

Khi đám người Sophia đến gần, lập tức tất cả lính gác trên tường thành đều giương cung về phía họ. Chỉ cần có bất cứ hành động bất thường nào, lập tức sẽ có một trận mưa tên trút xuống đầu họ.

“Là ta!”

Sophia nhanh chóng lấy ra một tấm phù hiệu bằng gỗ đưa lên. Khi thấy tấm phù hiệu này, đám lính gác mới hạ cung xuống và mở cổng để bọn họ đi vào.

“Sophia thống lĩnh, đã làm phiền ngài rồi.”

Một người lính gác để tay trước ngực cúi đầu hành lễ.

“Không có gì.”

Sophia phất tay nói. Bà ta biết đám lính gác chỉ là làm đúng chức trách của mình, nhưng bà ta sợ rằng điều này sẽ khiến cho ba vị kia cảm thấy phiền phức. Khi bà ta lén nhìn về phía ba đại yêu, thấy bọn chúng vẫn không có biểu hiện gì khác thường thì mới thở phào nhẹ nhõm.

Vì Sophia đã thông báo từ trước nên tất cả lúc này liền được đưa đến phòng nghị sự. Ở trong phòng lúc này đã có sáu người đợi bọn họ. Trong đó hai người ngồi trên ghế là một ông lão và một bà lão, bốn người còn lại gồm ba nam một nữ phân ra đứng hai phía của hai người kia. Trong số đó, Tần Nhiễm nhận ra Lucas và nữ nhân tiên tộc đã nhường nàng chiến thắng trong trận chiến tranh đoạt truyền thừa lần trước. Vừa thấy nàng bước vào, Lucas cũng gật đầu chào hỏi nàng.

“Cháu chào mọi người.”

Xuất phát từ sự lễ phép, Tần Nhiễm nhanh chóng cúi đầu chào những người trước mặt. Nhưng bất ngờ thay, lão nhân tiên tộc đó lại tỏ thái độ vô cùng khó chịu với nàng.

“Đây chính là thánh nữ mà ngươi nói sao? Thật không biết phép tắc gì cả. Đến cả nghi thức chào của tiên tộc cũng không được học tử tế hay sao?”

“Cô nương ấy từ nhỏ đã sống ở thế giới của nhân tộc, không hiểu lễ nghi của tiên tộc chúng ta cũng là chuyện bình thường. Ông có thể bớt lời một chút được không? Cô nương, cô đừng chấp lão già cổ hủ ấy làm gì.”

Trước thái độ cộc cằn của lão bạn già, bà lão tiên tộc liền lên tiếng trách mắng. Bà ta cũng không quên trấn an Tần Nhiễm.

“Không hiểu thì phải học. Nếu muốn trở thành thánh nữ của tiên tộc thì điều đầu tiên chính là phải hiểu lễ nghi của tiên tộc. Nếu còn cái tư tưởng học theo đám nhân tộc kia thì đừng bao giờ nghĩ đến chuyện đó.”

Trước những lời trách mắng của bà lão kia, ông ta không những dịu xuống mà lại càng lớn tiếng hơn.

“Đủ rồi Gru! Đây là thánh nữ tương lai, là người mang trong mình dòng máu của Tiên Vương, cho dù là ông cũng không được bất kính với nàng.”

Đến lúc này, Sophia không thể đứng nhìn được nữa. Bà ta đã cảm thấy sát khí ngút trời của những người ông thương cháu phía sau rồi.

“Đừng nói là thánh nữ tương lai, cho dù là thánh nữ thật sự nhưng nếu không biết những điều cơ bản nhất thì cũng không đáng cho ta tôn trọng.”

“Ông…”

Sophia đang muốn lên tiếng thì lúc này, ba đại yêu và Tần Hạc đã tiến lại gần đến Gru rồi. Thấy một cảnh này, cặp nam nhân phía sau của Gru cũng thủ thế đề phòng.

“Lão già, chúng ta tới đây giúp các ngươi, các ngươi không cảm ơn thì thôi lại cả gan dám to tiếng với cháu gái đáng yêu của ta. Có tin ta lột da của lão ra không hả!”

Hổ Đần tức giận quát. Những người khác cũng đã sẵn sàng động thủ bất cứ lúc nào.

“Các ngươi là ai? Dám đến nơi này làm loạn hay sao?”

Trước khí thế của bốn người bọn họ, Gru không hề run sợ. Ông ta vẫn bình thản nói.

“Là người sắp cho ông một trận.”

Sói Đần hừ lạnh đáp. Kẻ ngạo mạn nó đã thấy nhiều rồi, nhưng chưa bao giờ nó thấy một người có vẻ mặt muốn ăn đòn như lão già này cả.

“Là như vậy sao? Các ngươi có thể ném đám người này ra ngoài được rồi.”

Gru lạnh lùng ra lệnh. Lúc này, hai nam nhân phía sau ông ta cũng rút vũ khí ra lao về phía bốn người bọn họ.

Sophia vốn muốn đến ngăn cản nhưng bà biết mọi chuyện đã không kịp nữa rồi. Lúc này, bà chỉ có thể âm thầm cầu nguyện bọn họ đừng xuống tay quá nặng mà thôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.