“Ban đầu, ta chỉ hy vọng bọn họ dạy dỗ ngươi một chút, không ngờ lại vô tình hủy đi tiền đồ của ngươi. Tần Hạc, ta có lỗi với ngươi rất nhiều. Chờ chuyện này qua đi, cái thân già này của ta cũng mặc ngươi xử lý.”
Sophia quỳ xuống dập đầu trước Tần Hạc tạ lỗi. Mấy chục năm qua, Sophia vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng. Lần trước, bà ta chủ động đến cũng là muốn nói lời xin lỗi và đền bù những tổn thất mà Tần Hạc đã chịu trong mấy chục năm qua. Nhưng khi đến nơi, bị Tần Hạc mỉa mai xỉa xói, lòng tự tôn trong người bà lại tăng lên, vì vậy mới xảy ra tranh chấp không đáng có.
“Chuyện này ta sớm cũng không còn nghĩ ngợi nhiều nữa rồi. Bà mau đứng dậy đi.”
Tần Hạc phất tay nói. Chuyện trước kia ông ta không hề trách Sophia, chỉ là ông quá thất vọng về chính môn phái mà ông đã ra sức cống hiến mà thôi.
“Cảm ơn ngươi… Nếu có gặp lại Aria, xin hãy nói với nó rằng ta có lỗi với nó rất nhiều. Ta không xứng đáng được nó tha thứ, chỉ cầu xin ngươi có thể ở bên che chở cho nó hết cuộc đời này.”
Kể từ khi con gái biết chuyện của Tần Hạc, nàng ta vô cùng tức giận và chỉ nhốt mình trong phòng không bao giờ gặp mặt Sophia nữa. Vì lo sợ con gái sẽ vì chuyện này mà tuyệt thực nên Sophia chỉ còn cách rời khỏi căn nhà của mình. Từ đó đến nay, rất nhiều lần bà tìm đến chỉ muốn nói lời xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-huu-mua-dat-khong/2437843/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.