Ninh Tri giật mình, như có một con thú nhỏ vươn cái chân nhỏ bé cào vào ngực cô.
Mềm nhũn, còn hơi ngứa ngáy nữa.
Cậu thiếu niên nhút nhát hay thẹn thùng nói rằng anh đã ước cho cô xuất hiện.
Vừa đáng thương lại vừa dễ thương khiến trái tim Ninh Tri mềm nhũn.
Cho nên nhiệm vụ phụ đột ngột xuất hiện này là vì Lục Tuyệt cầu nguyện sao?
Ninh Tri không thể xác định được.
"Ngoại trừ hi vọng chị xuất hiện thì em còn có mong ước nào trong sinh nhật không?"
Lục Tuyệt chớp mắt, một lúc sau mới nói: "Chị gái kỳ lạ hẹn hò, tôi."
Chị gái kỳ lạ hẹn hò với tôi.
Ninh Tri cười: "Em có biết hẹn hò là gì không?"
Lục Tuyệt cụp mắt xuống, dưới mái tóc ngắn đen nhánh, vành tai anh len lén đỏ rực lên, còn đỏ hơn cả chiếc áo len đỏ trên người anh.
Anh không trả lời, ánh mắt khẽ run lên, như đang chờ câu trả lời của Ninh Tri.
Ninh Tri suy nghĩ một lát rồi nói với anh: "Em muốn đi chơi với chị sao? Nhưng như thế không gọi là hẹn hò, chỉ có hai người yêu nhau đi chơi mới gọi là hẹn hò thôi."
Nghe vậy Lục Tuyệt liền ngước mắt nhìn cô, trong đôi mắt đen có vài phần sốt ruột: "Là hẹn hò."
Chị gái kỳ lạ là của anh, bọn họ là hẹn hò.
Thấy cậu thiếu niên mím môi tỏ vẻ không vui, Ninh Tri mỉm cười: "Được rồi, em nói thế nào thì là thế đấy."
Dỗ cậu có gì khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-nu-xung-khong-chay-nua/2360237/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.