Ninh Tri không nhịn được nói cho anh: "Ấm giường là chuyện mùa đông, bây giờ trời đang nóng nên không cần."
Lục Tuyệt chớp mắt, làm bộ nghe không hiểu, anh không muốn trở về chỗ của mình ngủ.
Ninh Tri cảm giác Lục Tuyệt đang ở trước mặt này giống như một yêu nghiệt ngây thơ, luôn muốn dụ dỗ cô làm chút chuyện xấu gì đó.
Cô đột nhiên nhớ tới Bá Vương từng nhắc tới chuyện lần sau cần phải tiêu tốn 600 mặt trời nhỏ. Hôm nay cô đã đổi 2% vòng hào quang, chỉ còn lại 86 mặt trời nhỏ, còn cách 600 quá nhiều.
Ninh Tri nghĩ tới đây bèn ghé đầu lại gần Lục Tuyệt hơn một chút, cố ý dụ dỗ anh: "Muốn em hôn anh không?"
Con mắt đen láy của Lục Tuyệt sáng ngời: "Muốn."
Anh hoàn toàn không hiểu từ chối là gì, chỉ biết mình rất thích đụng chạm với Tri Tri.
Ninh Tri nâng người lên, đè lên trên lồng ngực của Lục Tuyệt. Cô cúi đầu, đôi môi đặt lên trán của anh.
Lục Tuyệt cảm nhận được sự mềm mại ở vị trí giữa mày, anh có chút vội vàng nhắc nhở Ninh Tri: "Sai rồi, sai rồi."
Tri Tri hôn sai vị trí rồi.
Ninh Tri cố nén cười: "Cái gì sai cơ?"
Lục Tuyệt mím môi, giọng nói khàn khàn vang lên cực kỳ rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh: "Hôn ở đây." Anh chỉ ngón tay vào môi mình.
Trong mắt Ninh Tri tràn đầy ý cười: "Đừng vội."
Cô thu lại một mặt trời nhỏ bắn ra từ khung giao diện trên đỉnh đầu Lục Tuyệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-nu-xung-khong-chay-nua/2360190/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.