Lúc Ninh Tri tỉnh lại, đầu của cô rất đau, bên cạnh có âm thanh vừa khiến cô cảm thấy quen thuộc lại vừa khiến cô cảm thấy đáng ghét.
"Mẹ, Ninh Tri tỉnh rồi, con đã nói không sao rồi mà, mẹ cứ cứ làm quá lên, sốt sắng muốn đưa nó đi bệnh viện."
"Con bé còn đang bị sốt cao, không đưa đi bệnh viện, đến lúc sốt hỏng đầu óc thì phải làm sao." Nhìn thấy Ninh Tri mở mắt ra, mẹ Lâm mau chóng tiến lên: "Tiểu Tri, con tỉnh rồi đấy à? Con đột nhiên hôn mê, dọa dì một phen."
Bà ta muốn giơ tay ra xem thử nhiệt độ trên trán Ninh Tri nhưng lại bị Ninh Tri tránh đi.
Ninh Tri không biết tại sao mình lại đột nhiên ở nhà họ Lâm, cô còn nhớ trước khi cô rời khỏi Lục Tuyệt thì bị đâm một nhát dao, lúc đó nghĩ tới những lời Bá Vương nói, cô suýt nữa cho rằng mình sẽ chết luôn ở đó.
Mẹ Lâm sựng người.
Lâm Điềm Điềm hừ một tiếng: "Mẹ, nó không phải loại tốt lành gì đâu, mẹ không cần phải lo lắng cho nó như vậy."
Giọng điệu của Lâm Điềm Điềm cực kỳ mất kiên nhẫn: "Nếu nó đã không sao rồi thì chúng ta mau chóng đi thử lễ phụ đi, tối nay chính là bữa tiệc nhà họ Lục, chúng ta khó khăn lắm mới có được thiệp mời, nhất định phải chuẩn bị cho thật chu đáo."
"Bữa tiệc nhà họ Lục?" Gần đây Ninh Tri không hề nghe mẹ Lục nói muốn tổ chức bữa tiệc.
Lâm Điềm Điềm nhìn Ninh Tri trên giường, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-nu-xung-khong-chay-nua/2360109/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.