Châu Mạn Thuần không ngờ tác dụng lại nhanh đến như thế, Sở Hạo Vũ vừa ăn cơm xong liền ôm lấy cô ta không buông. Nhìn phản ứng khác lại của anh so với mình ngày hôm đó, Châu Mạn Thuần bỗng nhớ tới lời người đàn ông kia.
“Nếu sử dụng nó kết hợp với rượu vang đó, thứ này sẽ biến thành chất mê tình khiến người kia say mê cô đến lạ thường. Nhưng không phải vì yêu cô mà người kia đã biến cố thành người mà họ yêu thương nhớ nhung nhất.”
Càng nghĩ Châu Mạn Thuần càng vui vẻ, nếu không xảy ra tình huống gì ngoài ý muốn, sau đêm nay trong tâm trí của anh thực sự chỉ còn duy nhất một mình cô.
Sở Hạo Vũ chỉ cảm thấy cả người khô nóng, anh muốn tìm thứ gì đó giải khát nhưng lại không thấy gì cả. Anh muốn bảo Giai Kỳ đến đỡ anh nhưng cô chỉ ngồi yên một chỗ trên sô pha không động đậy. Tiến về phía trước bắt lấy tay cô, không để ý cô giãy giụa muốn hôn lên đôi môi kia.
Tuy nhiên khi anh gần chạm đến, cô đột nhiên tránh thoát anh, hoảng sợ nhìn về phía cửa. Sở Hạo Vũ nhíu mày, quay đầu lại.
“Cút ra ngoài!” Anh hét lớn, người phụ nữ ở kia là ai sao dám ăn mặc giống Giai Kỳ còn hiên ngang đến đây nữa. Giờ phút này tâm trí Sở Hạo Vũ đã rất mơ hồ, anh đã không biệt được rốt cuộc ai mới là Bạch Giai Kỳ.
Bạch Giai Kỳ ngơ ngác trước câu nói của anh, cô đứng im bất động, cô muốn rời khỏi đây nhưng nghĩ đến lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-em-dung-hong/371869/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.