Khi hai người đến nơi, Sở Hạo Vũ đã được đưa vào phòng cấp cứu hơn hai tiếng đồng hồ. Bạch Giai Kỳ nhìn đèn báo sáng trưng, trong lòng vô cùng thấp thỏm. Cảm giác đứng ở bên ngoài chờ đợi này thực sự khó chịu.
Bỗng lúc này, cửa phòng bật mở, một nữ ý tá vội vàng bước ra nhưng không đợi Bạch Giai Kỳ hỏi được gì, cô ấy đã vội nói.
“Bệnh nhân ở phòng cấp cứu số một là nhóm máu Rh(-). Nếu người nhà bệnh nhân có ai thuộc nhóm máu này, mau gọi tới đây. Bác sĩ phẫu thuật chính nói với lượng máu ở trong kho sợ là không đủ dùng.”
Nghe vậy, Bạch Giai Kỳ vội vàng giơ tay “Lấy máu của tôi, tôi với anh ấy cùng nhóm máu.”
Nữ y tá liếc nhìn gương mặt tái nhợt của cô, suy nghĩ một lát rồi đồng ý. Thư ký Trương vốn định cản lại, nhưng Bạch Giai Kỳ nói “Để tôi ứng phó trước, anh đi tìm người đi.”
Thấy vậy, thư ký Trương chỉ có thể đồng ý.
Bạch Giai Kỳ thay xong quần áo bảo hộ liền được nữ y tá đưa vào trong phòng bệnh. Cô im lặng nằm trên xe đẩy, ngay giây phút nhìn thấy Sở Hạo Vũ ở đó cô không kìm chế được mà rơi nước mắt.
Gương mặt anh trắng bệch không chút sức sống, trên trán có một vết thương đã được bác sĩ xử lý. Nhưng vết thương nặng nhất của anh lại chính là ở bả vai, vết thương kéo dài đến ngang bắp tay, vừa to vừa sâu.
“Cô ơi, cô đừng kích động, có đủ máu, anh ta nhất định sẽ không làm sao.” Thấy Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-em-dung-hong/371861/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.