“Cô chủ, tai của cô đang chảy máu!” Vương Khiết kinh hãi kêu to.
Nghe được lời của Vương Khiết, mọi người giật mình nhìn lại. Sở Hạo Vũ đưa mắt nhìn theo, rất nhanh liền thấy dọc theo cổ của cô, máu đã thấm quanh viền áo. Sở Hạo Vũ muốn tiến lên nhưng có người đã nhanh hơn anh một bước.
“Giai Kỳ, em có làm sao không? Chúng ta mau đi bệnh viện, Vương Khiết mau đi chuẩn bị xe.” Sở Tuấn Kiệt gấp gáp phân phó, nếu người ta không biết sẽ tưởng rằng anh mới là người đàn ông của cô.
Nhưng giờ này, Sở Hạo Vũ không còn thời gian chấp nhất nữa, trong đầu anh chỉ còn duy nhất ý nghĩ, tai cô bị thương mà thôi.
Anh tiếng lên muốn bế cô đi nhưng lại bị cô tránh thoát. Sở Hạo Vũ ngẩn người nhìn hai tay trống trơn của mình.
“Giai Kỳ!” Sở Tuấn Kiệt cũng ngơ ngác.
||||| Truyện đề cử: Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê |||||
"Trước khi đi không bằng chúng ta cùng nghe một thứ đi!" Bạch Giai Kỳ cố gắng không quan tâm đến vẻ mặt thất vọng của Sở Hạo Vũ, cô bình tĩnh lấy từ trong túi áo ra một chiếc bút màu đen.
“Giai Kỳ đừng làm rộn! Em đang bị thương chúng ta đi bệnh viện trước, có chuyện gì rồi nói sau.” Sở Tuấn Kiệt nhíu mày, không biết vì sao anh ta cảm thấy thứ này có thể khiến kế hoạch của mình bị chệch khỏi đường đi ban đầu.
Bạch Giai Kỳ bỏ ngoài tai lời nói của Sở Tuấn Kiệt, cô nhận ra việc bản thân chịu đựng chỉ là sự ngu ngốc. Nếu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-em-dung-hong/371856/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.