Đau đớn! Đau đớn kịch liệt khiến cả người Bạch Giai Kỳ run rẩy. Nước mắt Bạch Giai Kỳ tùy ý chảy ra.
“Đau quá!” Cô thì thào.
Người đàn ông phía trên đột nhiên dừng lại. Sở Hạo Vũ đột nhiên cảm thấy chỗ nào đó trong ngực đột nhiên chướng căng, tràn đầy, cảm giác vui sướng tiến đến.
Đây là lần đầu tiên của cô, màng chắn nói cho anh biết điều này.
“Anh…”
“Huhu… Lưu manh, ác quỷ, cầm thú! Đồ khốn nạn!” Bạch Giai Kỳ hung hăng cắn lên vai anh, người này, sao anh dám…
Vẻ mặt của cô cùng cơ thể nhỏ xinh như lấy lòng Sở Hạo Vũ, trong lòng có chút vui vẻ nhưng trên mặt lại vô cùng âm trầm.
Dáng vẻ này làm Bạch Giai Kỳ giật mình mà co thắt một cái, điều này như muốn lấy mạng Sở Hạo Vũ, chửi thầm một tiếng. Anh cúi người chặn lại tiếng hết của cô, eo ếch rắn chắc tiến sâu vào trong.
Chỉ thấy vòng eo rắn chắc của anh ra sức hơn hướng về phía trên đâm mạnh vào, mỗi một lần đều đánh thật sâu vào sâu bên trong cô, làm cho toàn thân cô như nhũn ra.
Sở Hạo Vũ nhếch mày, giữ chặt mông của cô bắt đầu di chuyển, cho dù là lần đầu tiên cũng không thể làm tiêu tan lửa giận và trừng phạt cô đã lừa anh.
“A… quá… quá sâu… Đau quá, đi ra ngoài. ” Một lúc lâu sau, Bạch Giai Kỳ không nhịn được kêu ra tiếng.
Sở Hạo Vũ lộ ra vẻ mặt xấu xa cười cười, lời cô nói không tự giác lấy lòng anh.
“Ngừng… ngừng lại… không được… A!” Mỗi một lần Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hon-em-dung-hong/276310/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.