Có ai quên chị Đào anh Sở chưa (Gọi kiểu này thấy quê một cục á há há:)))
Quên thì nhắc cho mà nhớ này… hèm hèm
Sở Phi cùng Nguyễn Mạnh Đông đi vào hội trường rồi vẫn không nhìn thấy Đào Hoa Yêu Yêu. Sau khi gặp gỡ một số nhân vật quan trọng trên thương trường thì Sở Phi vội chạy ra một góc kín gọi điện thoại cho Đào Hoa Yêu Yêu. Chỉ chốc lát sau đã nhìn thấy phía sau rèm có một cái đầu đang ra dấu với bọn họ. Hai người đi qua đã thấy bộ dạng thảm hại của Đào Hoa Yêu Yêu
– Á. Nguyễn Mạnh Đông bất giác kêu lớn lại bị Đào Hoa Yêu Yêu bưng miệng lại
– Hư…
– Em … làm chuyện gì xấu! Nguyễn Mạnh Đông trừng mắt
Chỉ thấy một bên má Đào Hoa Yêu Yêu vừa đỏ vừa sưng, đôi mắt to đỏ bừng, trông vô cùng tội nghiệp
Đào Hoa Yêu Yêu lườm Nguyễn Mạnh Đông rồi nhanh trí nhìn Sở Phi, ánh mắt long lanh đầy nước mắt:
– Sở Phi… oa oa…
Cả người dính chặt vào Sở Phi. Khóc trước nói sau.
Sở Phi chỉ nhẹ nhàng ôm lấy cô nhưng từ khi thấy bộ dáng tội nghiệp của Đào Hoa Yêu Yêu thì sắc mặt đã dần tái nhợt. Anh ôm cô, khẽ gọi, giọng nói lạnh lùng:
– Sao lại thế này?
Đào Hoa Yêu Yêu cũng không đáp, khóc hồi lâu, cảm thấy trên mặt hết đau mới ngừng khóc nhưng vẫn không chịu buông Sở Phi. Cô nũng nịu nói:
– Em không muốn đi vào để dọa người, chúng ta về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-yeu-yeu/3166626/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.