Diệu Hinh hào hứng: “ Woa..Tiểu thư thậtgiỏi!!!” Nhưng khi nhớ tới giọng hát trời phú của tiểu thư của mình vừa mới nghe được thưởng thức xong thì tâm trạng xuống cấp tột độ: “ Hơ hơhơ..Nhưng..giọng hát của tiểu thư..”
Vân Nhi đổ mồ hôi hột, đưamắt nhìn về phía bức bình phong rồi khẽ nói nhỏ với Diệu Hinh, giọng nói thương cảm: “ Chắclà tại tiểu thư sống trên đảo..chừng mười mấy nămnên..Haiz..Tiểu thư, mà ở đây thì có lẽ, mấy thứ cầm-kỳ-thi-hoạ..đềutinh thông rồi, không hề thưa kém con của Tể Tướng đâu!” Tiểu thư thậtđáng thương! Sống trên đảo..Thiếu thốn..bất công cho người quá!
Nghe được lời của Vân Nhi nói về bản thân mình thì có một cảm giác ập tớivới nàng, cảm giác TUỔI THƠ BẤT HẠNH vô cùng, sống thiếu thốn: Sống trên đảo? Mình sống trên đảo nên không biết gì cả? Không biết hát? Họ coimình còn hơn người rừng, hơn cả Tarzan nữa sao?
Một đám mây đenxuất hiện, nàng thấy mình mặc bộ quần áo thịnh hành nhất của người rừng, chỉ toàn là lá cây, đầu tóc thì rối bù xù hơn ổ gà, lấy tay gảy gảytrên cơ thể như con khỉ rồi đu dây bay như Tarzan, chuyền qua chuyền lại như động vật có tứ chi phát triển, não phẳng, miệng thì la hét: “ ẨU ẩu ẩu ẩu...ử..”
Ngay cả học tiếng kêu của Tarzan cũng kêu sai vàlạc sang tiếng của con chó tru nữa..hơ hơ..Chắc hai người đang nghĩmình, tối ngày chơi với động vật..nói chuyện với thú..ăn chuối cùng vớimấy con khỉ..nhờ khỉ bắt rận..Hơ hơ hơ..Ta là người HIỆN ĐẠI và VĂN MINH đó!!! Nếu biết vậy, thì không nói sống trên đảo rồi!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-truyen-nang-tieu-thu-cua-tram/3091252/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.