Vạn Lý Ngâm thấy mình hơi làm mất hìnhtượng của chính mình nên cũng tự chủ ho nhẹ một tiếng dừng lại, chấnchỉnh lại: “ Khụ..Lão nhân ta là tiền bối, nên nhường ngươi.”
Chưa bao giờ ông bị sỉ nhục như thế này, đánh cờ với một tên tiểu tử mà hắnta lại nhường ông đi trước nữa chứ. Tên tiểu tử thói này, định chọc tứclão nhân gia ta sao? Tưởng ai đến đánh cờ với mình, tưởng là cao nhânphương nào..Ai ngờ, là một tên tiểu tử chưa dứt sữa, hỷ mũi còn chưasạch..Hừm!!!
Ai thấy vị cao thủ nghiêm chỉnh nào mà lại đi ănthua về HO với một tên tiểu tử chứ? Chuyện cười có một không hai trongthiên hạ, ông bảo Hồ Điệp là trẻ con nhưng ông lại không xem lại biểuhiện của mình từ nảy giờ, có gọi là quá LỐ không?
Một màn nhường nhịn nhau..
“ Khụ..Nên kính bề trên. Mời.” Nàng ho mời ông ta. Ta xem ông ho đến khi nào?
“Khụ..Nhường dưới..” Ông muốn hộc máu khi lại nghe nàng nhường mình.
“ Khụ..Vãn bối nên nhường trưởng bối mới phải. Mời!”
Ông ta nổi giận nhìn nàng: “ Ngươi..” Tức chết mà!!! Ta là cao thủ hay là ngươi đây? Lại dám nhường Vạn Lý Ngâm ta?
“ Khụ..Sở Điệp, ngươi chớ có thất lễ.” Uy Nhiên thấy vậy liền ho nhắc nhỡ. Đúng là..không biết nói gì với nàng!!!
“ Khụ..Vâng, thưa Tam gia.” Nàng cố tình ho thêm một tiếng khi trả lời với Uy nhiên.
Thế là kết thúc màn ho đấu đá và nhường nhịn nhau sau tiếng ho của trọngtài. Nhưng, Hồ Điệp vốn ngang bướng, muốn chọc ông ta nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-truyen-nang-tieu-thu-cua-tram/3091238/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.