Ở một nơi cách tẩm cung của Hàn Phong khoảng 200m..
Chiêu Dĩnh và ba người kia thở hì hục, lưng hắn tựa vào tường nói: “ Cũng may..Là..Chạy kịp..nếu không thì..đầu cũng không còn..”.
Tam vương gia, Doãn Uy Nhiên cũng thở muốn đứt hơi, miệng nói ra vẻ thương xót: “ Các ngươi..đúng là hèn hạ, hại Di Hiên..chịu tội một mình..”
“ Tam gia..ngài cũng chạy..bỏ hắn mà. Có khác gì nhau..đâu..” Chiêu Dĩnh ôm ngực thở. Hắn lại nhìn nhìn Doãn Uy Nhiên rồi nói bằng một giọng nói khinh bỉ: “..Ngài chạy..còn nhanh hơn ai hết..mà bảo, bọn này hèn hạ..”
Qụa..quạ..ụa..ạ...
“ Ngươi..” Doãn Uy Nhiên lườm hắn.
Bọn họ cũng bằng bằng tuổi với nhau, lại rất thân nên lúc nói chuyện với nhau đều không phân biệt thân phận. Dường như, chuyện Bạch Di Hiên bị phạt là một chuyện xảy ra quá quen thuộc, nhiều hơn cả n lần. Hầu như, ai cũng biết kết quả là hắn không bị tổn hại gì. Nên chẳng ai bàn đến sự sống chết của hắn..
“ Tam gia, yên tâm..Hoàng thượng sẽ..không trách hắn..đó chẳng phải chuyện..quá quen thuộc rồi sao?” Tôn Ngạo cũng không thua gì hai người kia. Thở hổn hển.
“ Qúa nhàm chán nữa..còn đằng..khác..Khỏi lo.” Tiêu Dao lạnh lùng.
“ Ta thấy hắn thế nào cũng sợ tè ra y phục cho mà coi..Ha ha ha..” Doãn Uy Nhiên ôm bụng cười nghiêng ngả.
“ Không sợ mới là..lạ..hê hê hé hé..” Chiêu Dĩnh cười dị thường. Nếu khi nãy đổi lại, hắn đứng quay mặt lại với phòng hoàng thượng..có lẽ giờ hắn đang ở đó..cũng tè ra quần rồi.
“ Dẹp..giọng cười biến thái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-truyen-nang-tieu-thu-cua-tram/3091120/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.