Dùng lực kéo nàng lên ngồi trước mặt hắn, ngồi đã vững chắc hắn thúc ngựa một cái. Con Hắc Mã mạnh mẽ chạy nhanh như gió, lao về phía trước. Hồ Điệp lấy chiếc ba lô đặt lên đùi, lấy điện thoại ra đưa lên trời cười duyên, tự sướng. “ Tách”.
“ Cái gì thế?” Hàn Phong nhìn vật đang ở trong tay nàng.
" Cái này gọi là điện thoại. Có rất nhiều chức năng..À như.."
" Tách.." Nàng đưa lên chụp hình hắn và nàng bằng camera trước. Đây là chiếc điện thoại hiện đại và tiên tiến mới ra sử dụng bằng bin mặt trời, có rất nhiều chức năng. Nàng xin ba mẹ mãi mới mua được..
" Nà..Xem thử đi..." Nàng đưa cho Hàn Phong cầm xem thử.
Hắn lật qua lật lại nghiên cứu thứ lạ lạ này, nó cứng cứng và mát lạnh. Nàng thấy bộ dạng hắn thì phì cười: " Coi đi có giống ta và ngươi không?" Nàng xoay màn hình lại, cho hắn xem tấm ảnh nàng mới chụp..
" Sao ta và ngươi chui vô đó..Bất động vậy?" Hắn vô cùng ngạc nhiên. Hắn chui vào khi nào???
" Ha ha...Không phải. Cái này là gọi là chụp hình, là chức năng của nó...à..ờ..giống như vẽ tranh chân dung ấy. Nhưng cái này giống thật hơn...100% không sai."
" Vẽ giống 100% là gì?"
Nàng vỗ vào cái trán mình một cái: " 100% là giống tới nỗi không sai một tí nào. Y như thật vậy. Hiểu chưa?" Nhìn cái mặt ngu ngu là biết chưa hiểu rồi.
" Đại khái là giống y như người thật đang sống vậy. Hơn cả vẽ. Hiểu chưa?" Nàng chỉ vào màn hình dùng tay chạm phóng to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-truyen-nang-tieu-thu-cua-tram/29008/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.