Tương Tư Điện.
Đầu vô cùng đau, vừa mở mắt ra Thẩm Nhược Y đã nhìn thấy một nơi hoàn toàn xa lạ.
"Đứng lên!"
Nghe thấy giọng quát tháo của một vài người đứng bên cạnh, Thẩm Nhược Y khó khăn đứng dậy, ánh mắt nàng hướng về phía chính giữa điện.
Ngồi trên ghế là người mà mình mong muốn gặp bấy lâu nay, Thẩm Nhược Y nhất thời không tin nổi vào mắt mình.
"Hàn... Hàn Mặc Quân?" Nàng ấp úng nói.
Trong lòng vô cùng khẩn trương, hạnh phúc tới quá đột ngột làm Thẩm Nhược Y chưa nghĩ ra mình tiếp theo nên nói gì. Nàng tiến về phía Hàn Mặc Quân, chỉ trong chốc lát nước mắt đã lăn dài.
Thật tốt, suốt mấy năm qua Mặc Quân của nàng đã sống rất yên ổn. Đây là điều mà Thẩm Nhược Y kì vọng nhất.
Thấy Hàn Mặc Quân cũng đang nhìn mình, Thẩm Nhược Y lại cất tiếng gọi: "Hàn Mặc Quân..."
Chỉ là trái ngược với cảm xúc của Thẩm Nhược Y, Hàn Mặc
Quân lại dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn nàng.
Hắn nhíu mày khó hiểu, sau đó ánh mắt ngay lập tức hướng sang nơi khác, biểu cảm này như muốn tỏ ra bản thân không muốn nhìn người trước mặt thêm một giây nào nữa.
Hàn Mặc Quân mặt không cảm xúc, nói: "Mang đi."
Mang... Mang đi? Thẩm Nhược Y giật mình trước sự lạnh lùng của hắn.
Bị mấy tên đệ tử tóm lấy, nàng kiên quyết không chịu đi.
Thẩm Nhược Y lại cố gắng gọi hắn thêm vài lần: "Mặc Quân! Mặc Quân!"
Đáp lại nàng vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-trong-gio-thau-long-quan/2685556/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.