Hàn Mặc Quân bỗng nở nụ cười không mấy thiện cảm nhìn nàng, hắn ung dung nói: "Nếu ngươi làm tâm trạng của bổn tôn tốt thì bổn tôn sẽ trả lời ngươi."
Thẩm Nhược Y lập tức phấn khởi, nhanh chóng hỏi lại: "Vậy làm thế nào tâm trạng tôn chủ mới tốt đây?"
"Đoán xem."
"..." Đoán xem?
Nhìn ánh mắt đầy trêu chọc cùng nụ cười... đẹp trai, nhưng mà đầy ác độc đó của Hàn Mặc Quân khiến Thẩm Nhược Y dập tắt hi vọng.
Vẫn là bỏ đi, chẳng phải lúc nào hắn cũng có bộ dạng khó ở như vậy sao?
Nếu hắn không có khuôn mặt của Hàn Mặc Quân thì nàng đã đấm hắn một phát rồi.
Sau khi Thẩm Nhược Y bỏ về phòng thì Hàn Mặc Quân giật chiếc dây bằng vàng trên tường, chuông ở bên ngoài phòng kêu "reng" một tiếng liền có một nhóm người chạy vào thu dọn bàn ăn.
Hàn Mặc Quân cởi áo bào khoác bên ngoài ra, đưa cho một nô tì rồi nói: "Chiếc ngoại bào này không được giặt, gấp vào cất đi.
Nhớ phải gấp sao cho tay áo..."
Hắn chỉ vào góc áo Thẩm Nhược Y vừa nắm rồi nói tiếp: "Sao cho chỗ này phải lộ ra ngoài."
Các nô tì nhìn nhau: "???"
Sau khi tất cả rời đi rồi Hàn Mặc Quân mới ngồi vào ghế, lặng nhìn một xếp giấy cao chừng một tấc trên bàn, hắn lấy ra một bức tranh vẽ ngọc bội hình hoa đào.
Nhìn một lúc hắn liền thấy đau đầu, xoa xoa hai bên thái dương, hắn nhíu mày khó chịu.
"Rốt cuộc những hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-trong-gio-thau-long-quan/2685539/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.