Rạng sáng ngày hôm sau.
Gia đình Thẩm Cố Phong từ biệt Hàn Lăng Xuyên rồi lại đi.
Đi một đoạn đường khá xa, sau ba ngày ba đêm mới tới thôn Dã Vi. Họ đã rời thành Cẩm Giang tới đây từ năm năm trước, lần vừa rồi trở về chỉ là muốn đưa con gái về thăm nhà.
Cứ như thế sống yên bình cho tới nhiều năm tiếp theo, vào năm Thẩm Nhược Y mười hai tuổi thì trong thôn mời một vị Tiên Quân của Thanh Lăng môn tới giúp thôn trừ ma tu.
Liễu Nhược Yên và Thẩm Cố Phong vội vàng đưa Thẩm Nhược Y trốn đi, nhất định không chịu gặp vị Tiên Quân này. Lúc đó Thẩm Nhược Y không hiểu chuyện gì cả, chỉ biết cha nương muốn mình trốn liền ngoan ngoãn làm theo.
Sau lần đó thì một năm sau vị Tiên Quân kia lại tới tìm, chỉ là lần này trốn không được.
Thẩm Nhược Y thấy cha và nương đưa vị Tiên Quân kia về nhà, lặng yên ngồi một bên nghe mọi người nói chuyện.
Liễu Nhược Yên buồn bã nói: "Hóa ra vị Tiên Quân tới tìm một năm trước là con sao? Có phải xảy ra chuyện rồi?"
Lý Tử Lạc lo lắng đáp: "Con nghĩ rằng việc xảy ra ở thôn mấy năm nay là do thiên phạt, nguyên nhân... Là do Y Y. Chắc thúc
thúc và dì hiểu rồi..."
Thẩm Cố Phong bất lực ngồi xuống ghế, ông vừa mệt mỏi day day thái dương vừa nói: "Đã đến lúc rồi sao? Con bé thực sự phải rời đi sao..."
Thẩm Nhược Y nghe ba nói thế liền nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-trong-gio-thau-long-quan/2685523/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.