Triệu Tử không kịp kêu lên, cả thân hình gục xuống, trong phút chốc nhắm mắt buông tay tắt thở, cùng lúc đó thì bên Cố Thanh Ca lại rơi vào thế yếu, thấy hoàng thượng chống đỡ những đợt tấn công vũ bão của Nguyễn Khải, Hoàng Lịch xông lên trợ giúp, hai người chống chọi tạo ra thế cân bằng ngang sức, trong trận đánh sinh tử này quân lính đôi bên chết rất nhiều, lát sau một nguyên soái dẫn hai nữ nhân ra trận uy hϊếp, tuyết phủ đầy trời vương trên mái tóc, khuôn mặt các nàng tái mét cắt không còn một giọt máu, khóc lóc kêu gào khản cổ. 
“Huhu...hoàng thượng...cứu...cứu thần thϊếp”. 
“Hoàng thượng, hãy gϊếŧ hắn...huhu” 
Ngọc Nhi khóc khản cả giọng, sắc mặt đỏ hoe, từng giọt nước mắt tí tách rơi xuống, phút chốc Cố Thanh Ca dừng gươm trầm giọng lên tiếng. 
“Ngươi bắt các nàng uy hϊếp ta?” 
“Haha....thì sao”. 
Giọng nói ngông cuồng vang lên, Cố Thanh Ca bị hắn làm cho tức giận, liền lao tới Ngọc Nhi để cứu thoát nàng, nhưng Nguyễn Khải lại nhanh hơn, dùng mũi kiếm đâm thẳng vào cổ họng Ngọc Nhi kiến nàng không kịp hét lên mà ngục ngã xuống. 
“Ngươi....” 
Cố Thanh Ca kích động, giận giữ lao thẳng về phía Nguyễn Khải như một mũi tên, trong lòng đầy oán hận, chỉ mong nhanh chóng gϊếŧ chết tên phản tặc này ngay tức khắc, mũi kiếm vừa đâm tới Nguyễn Khải nhanh chóng tránh né, hai bên giao đấu quyết liệt, phía bên kia Hoàng Lịch cũng bận rộn giao tranh với đám nguyên soái. 
Một lúc sau mũi kiếm lóe lên, nhân lúc Cố Thanh Ca sơ hở, hắn hướng mũi kiếm đâm thẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-toi-so/931841/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.