🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Nói xong như nhận ra sự thất thố bèn ngoảnh lại nhìn, đập vào mắt là ánh mắt sâu xa của Cố Thanh Ca, bốn mắt nhìn nhau không chớp, hình như tất cả sự xấu hổ, ngượng ngùng đã được hóa giải trong ánh nhìn ấy, trái tim đập bang bang trong ngực, khuôn mặt đỏ ửng lên, nếu như ban ngày thì sẽ thấy được hai má Diêu Diêu đỏ hồng, cô hít một hơi bình tĩnh, thoát khỏi ánh nhìn cuốn hút ấy, ngước mắt lên nhìn bầu trời, đèn lồng của cô hiện giờ đã không có thấy đâu, nhập vào những đèn lồng khác bay trôi nổi trên trời.

“Mẫu hậu, người muốn trở về đâu”.

Giọng nói trầm ấm khàn khàn vang lên, đôi môi nhấp nháy nghi vấn, cô không biết trả lời sao liền ậm ờ bối rối đáp.

“Ừm! trở về nơi mình sinh ra”.

Vốn dĩ quê hương của nguyên chủ không phải ở đây, mà ở một nơi cách xa kinh thành hàng vạn dặm, khi nguyên chủ lớn thì phụ thân thăng quan, liền một mạch chuyển đến kinh thành sinh sống, vì thế khi nghe câu trả lời như vậy thì một sự ăn khớp rất kì lạ nên Cố Thanh Ca cũng không tra hỏi gì nhiều.



Đêm trung thu mọi thứ như bừng sáng lên một cách lạ kỳ, ánh trăng tròn vành vạnh như một chiếc đĩa bạc, nổi bật trên trời đêm, ánh trăng ngời ngời toả sáng, soi rõ từng cảnh vật trên mặt đất, dòng sông uốn lượn quanh kinh thành như dải lụa mềm, mặt nước lấp lánh trắng, đồng lúa mênh mông trải dài, nhấp nhô gợn sóng như đang rì rào ca ngợi vẻ đẹp của trăng rằm.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-toi-so/931821/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.