Luật sư tên là Triều Xung, dựa vào sống nhờ ở linh hồn, lăn lê bò lết mấy ngàn năm ở hỗn độn giới, rất là chua ngoa đanh đá.
Anh ta ở tiệm cafe gần đó uống mấy ly cafe, nhìn đồng hồ, gần tới giờ, mới giả bộ cầm chìa khóa đến “Cứu tràng”.
Vốn nghĩ rằng đã đủ thời gian để lão đại kết thúc cuộc trì chuyện tình cảm, sẽ gặp được lão đại có tinh thần và thể xác khoan khoái nhưng không ngờ sau khi mở cửa, lão đại nhân lúc Tô Diệu đưa lưng lại với mình, dùng ánh mắt hung hăng cảnh cáo quỷ sống nhờ.
Quỷ sống nhờ thấy đống đồ ăn vặt chất như núi trên bàn cùng với lòng bàn tay Tô Diệu có một con phượng hoàng, não phát ra tín hiệu không xong rồi, giật mình một cái.
“Anh ta là bạn của anh hả? Tô Diệu nói, “Vào ngồi một chút đi.”
Quỷ sống nhờ nói: “Bỉ nhân* tên Triều Xung, đây là danh thiếp của tôi, Tô tiểu thư giữ đi.”
(*) Khiêm ngữ, xưa dùng để tự xưng mình.
Tô Diệu sửng sốt một chút, cảm thấy có gì đó sai sai.
Triều Xung đột nhiên giật mình toát mồ hôi lạnh, anh ta mở miệng là kêu Tô Diệu là Tô tiểu thư nhưng mà Tô Diệu còn chưa giới thiệu bản thân mình.
Cũng may Tô Diệu rất căng thẳng, lại bị con gà con trong lòng bàn tay thu hút sự chú ý.
Cô đang cầm con gà, bẹp bẹp chạy tới, hỏi Trác Vọng Ngôn: “Anh đút nó ăn cái gì? Gạo kê hả? Tôi thấy nó mở miệng suốt, như vậy là nó đói bụng hả?”
Trác Vọng Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-sat/206181/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.