*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Giai Bảo sắp được sáu tuổi gần đây có chút phiền não.
Theo lý mà nói thì một thằng cu như nhóc thì có cái gì mà phiền với não? Trong nhà có năm người – Hạ phụ thân, Lâm phu tử, Tiểu Thanh ca ca, Dật đại ca (tên của Thập tứ là Uất Trì Dật),nhóc chính là bảo bối trong tâm, ai không sủng nhóc? Muốn ăn có ăn, muốn chơi có chơi, còn sầu cái gì?
Không đúng không đúng, ta cũng là một tiểu đại nhân rồi! Chuyện của mình cần phải tự mình giải quyết. Giai Bảo âm thầm nắm chặt bàn tay nhỏ.
Hạ Sinh cũng phát hiện ra đứa con nhà mình gần đây có chút không thích hợp.
Ban ngày ngoan ngoãn đến học đường, buổi chiều về sẽ chơi đùa cùng Tiểu Dật Tiểu Thanh, buổi tối nghe xong kể chuyện cũng yên lặng đi ngủ. Nhưng là… luôn có điểm kỳ lạ.
Kỳ lạ ở đâu đây? Hạ Sinh cẩn thận nghĩ.
Nhược Ngu ở một bên uống nước ô mai do Hạ Sinh làm, “A Sinh, ngươi nghĩ gì thế?”
“Nghĩ đến Giai Bảo.”
“Mỗi ngày đều thấy nó, có cái gì mà nghĩ.”
“Nhược Ngu, ngươi có cảm thấy dạo này Giai Bảo có điểm khác biệt không?”
“Khác biệt?”
“Ừ, nhưng cụ thể thế nào thì ta cũng không nói rõ được…”
“Vậy ngươi có cảm thấy ta có điểm khác biệt không~” vừa nói vừa cười xấu xa, Nhược Ngu uống một ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-nguyen-ky/1886301/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.