Vài ngày sau, Việt Thanh đã gần khôi phục như bình thường.
May là vết thương không có độc, Việt Thanh thân thể tuổi trẻ, hơn nữa có Hạ Sinh nấu thức ăn bổ dưỡng, do đó khôi phục rất nhanh.
Đối với việc này Nhược Ngu và Hạ Sinh vô cùng vui vẻ, Giai Bảo cũng kích động a, tự nhiên lại có thêm một đại ca ca cùng chơi đùa, có thể không vui sao!
Lúc Việt Thanh xuống đất hoạt động, Hạ Sinh cho phép Giai Bảo tới nhìn đại ca ca một chút.
Nhớ tình cảnh ngày đó, Việt Thanh liền thấy buồn cười. Tiểu bất điểm tròn vo đi sau Hạ Sinh, trừng đôi mặt to tròn như hạt châu mà nhìn y, tràn đầy tò mò. Kết quả mở miệng nói câu đầu tiên là: “Đại ca ca ngươi ngủ nhiều còn hơn cả heo nhà Chu đại nương nga!”
Ai bảo Hạ Sinh vẫn nói với Giai Bảo rằng đại ca ca đang nghỉ ngơi không nên đi quấy rầy, Giai Bảo tự nhiên cho rằng ca ca này rất hay ngủ.
“Ách, Tiểu Thanh, đây là con trai của ta, Hạ Giai Bảo. Giai Bảo, không được vô lễ như thế, mau chào Tiểu Thanh ca ca.” Hạ Sinh theo Nhược Ngu gọi Việt Thanh là Tiểu Thanh, cũng không coi y là người ngoài.
“Tiểu Thanh ca ca hảo.” Giai Bảo trái lại bày ra một khuôn mặt cười thật tươi.
Đây là nhi tử mà tiên sinh tiện nghi có được sao? Việt Thanh đánh giá thằng bé trước mặt, ừ, béo mập trắng nộn thật đáng yêu.
“Giai Bảo thật ngoan.” Việt Thanh tự nhiên sinh ra cảm giác làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-nguyen-ky/1886294/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.