Đại ca ca, huynh tên là gì?
Ca ca, huynh sống ở đâu?
Dược Sư ca ca, về sau, ta gả cho huynh được không?
Dược Sư ca ca……..
Ngồi trên xích đu, nàng một đường lại một đường khâu lên chiếc áo, một kim lại một kim trút xuống tất cả tâm tư.
Sau đó, chậm rãi, tay chậm dần, giật mình hoảng hốt.
Nhớ năm đó, mình còn nhỏ đi theo sau Hoàng Dược Sư, tuy hắn bị những đứa nhỏ khác xa lánh, nhưng trong mắt chỉ có một loại ánh mắt —— ngạo nghễ.
Nàng thích hắn nhìn nàng, trong mắt hắn có dịu dàng dành cho nàng, tuy nói hôn sự là chuyện vui đùa giữa nàng và mẫu thân hắn, nhưng nàng thật lòng, cũng biết trong lòng hắn thật sự chờ mong.
Mỗi khi hắn đi phía trước, nàng theo đằng sau, nàng vẫn hy vọng có thể tiếp tục như vậy, mãi cho đến già.
Nhưng, trời không chiều ý người.
Hoàng bá mẫu qua đời, hắn rời khỏi đây, nàng chờ hắn, một năm lại một năm.
Trong lòng biết hắn sẽ không trở về, nhưng vẫn cứ chờ.
Nàng nổi tiếng là Giang Nam đệ nhất tài nữ, một lần đi trên phố, xa xa nhìn thấy hắn, trưởng thành, thay đổi, nàng nhìn một lần rồi không sao quên được, liếc mắt đã nhận ra hắn.
Hắn gọi nàng, Phùng cô nương.
Lòng nàng ảm đạm, nàng là Hành nhi của hắn.
Nàng không để ý cha mẹ phản đối, thuyết phục họ, sau đó trốn đi theo hắn, biết hắn trên giang hồ nổi tiếng là Đảo chủ đảo Đào Hoa, nhớ tới trước kia hắn nói nhất định phải có một cái đảo, trên đó xây một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-man-lau/13081/chuong-20-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.