Sáu nghìn năm sau...
Ta đứng dưới một táng cây cao trong sân Bắc Trữ Điện chân tay lúng túng đi tới đi lui, không ngừng nhìn về phía cửa điện, một thoáng không thấy động tĩnh ta lại nóng lòng đi tới đi lui thêm một vòng nữa, lòng thầm nghĩ nếu người trong điện vẫn chưa ra ta nhất định sẽ xông vào, một khắc nghĩ thế nhưng ta lại không dám, chuyện là hôm nay ta phải xuống trần lịch kiếp.
Xuống trần lịch kiếp nghe thì có vẻ dễ nhưng ta lại cảm thấy đó là một điều cực kì kinh khủng lại khiến ta đêm đêm mất ăn mất ngủ, Chữ Sa tiên quân ở Phượng Vân Điện của ta lại nói mỗi ngày thấy ta đi qua đi lại gương mặt ủ rủ hắn cũng sắp chóng hết cả mặt vì ta rồi
- Tiểu Điện Hạ của ta ơi, người ngày đêm cứ mãi cái bộ dạng bi ai này, người xem cây cỏ nơi bị cái dạng tiên nữ u sầu này của người dọa cho mấy năm rồi còn không dám sinh sôi nảy nở
Ta lại dừng lại bộ mặt thống khổ nhìn Chữ Sa, lại cúi đầu thở dài:
- Ngươi nói xem sao trên cuộc sống thần tiên này lại có một thứ gọi là lịch kiếp chứ, làm thần tiên không phải đã quá tốt rồi hay sao, tại sao cứ phải đày đọa chúng sinh bắt họ phải trải qua kiếp số phàm trần ấy chứ, ta nào có muốn tăng phẩm vị, chỉ là, chỉ là....
Ta ngập ngừng day day trán, chỉ là phụ vương của ta muốn đứa con gái vô dụng này của người tinh thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-lac-xich-hoa/2195276/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.