Hoa Đóa đứng ở trong lương đình, lúc này một trận gió thổi qua làm rối loạn mái tóc dài đen nhánh của nàng, che đi một nửa khuôn mặt nàng."Cha ta đã nói cho ngươi chuyện Hắc Ngục kiếm?" Xoay người nhìn chiếc hộp trên bàn hỏi.
"Ừ." La Trữ Nhạc đi lên trước, dính vào bên người nàng.
Sau khi biết tâm ý của nhau, hắn càng thêm càn rỡ mà tiếp xúc da thịt với nàng —— giống như là thỉnh thoảng hôn trộm cái miệng nhỏ nhắn của nàng, sờ sờ tay nhỏ bé của nàng, thậm chí ôm hông của nàng. . . . . .
Quả thực là hắn quá vui mừng rồi.
Hoa Đóa liếc hắn một cái, chỉ cảm thấy vừa tức giận, vừa buồn cười —— biết rõ không thể để cho hắn không có chừng mực như vậy, nhưng nàng cũng rất thích cùng hắn ở chung một chỗ, hơn nữa cả người cũng rơi vào trong đó.
"Nghiêm chỉnh một chút!" Nàng cảnh cáo.
Hắn nhướng mày, "Ta rất nghiêm chỉnh!" Đúng là hắn đang nghiêm chỉnh liếc mắt đưa tình với cô nương hắn yêu mà!
Nàng bật cười, tầm mắt lại quay lại mặt bàn."Trữ Nhạc, ta là người rất phiền toái, thậm chí có thể sẽ liên lụy đến ngươi, như vậy ngươi còn muốn yêu thích ta sao?"
"Đứa ngốc! Vì chuyện còn chưa xảy ra đã cho là sẽ liên lụy đến ta?" Hắn vò rối mái tóc của nàng, "Chuyện này quả thật khó giải quyết một chút, nhưng hãy cứ tin tưởng ta, có được không? Ta sẽ nghĩ biện pháp giải quyết , ngươi hãy an tâm để cho ta bảo vệ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-kho-day-dua/2077490/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.