Nàng hít sâu một hơi, do dự một chút mới mở miệng, "Đối với bằng hữu ngươi đều tốt như vậy sao?"
"Ừ. . . . . . Hình như chỉ có đối với ngươi như vậy." Hắn nheo lại mắt, "Đóa Nhi, không phải ngươi không muốn làm bằng hữu sao, chỉ cần sống ở bên cạnh ta là được rồi."
"Không làm bằng hữu? Vậy ta phải dùng danh nghĩa gì sống ở bên cạnh ngươi?" Nàng lộ ra vẻ mặt ngu ngốc khó có được.
"Huynh muội?"
Huynh muội? Hai chữ này giống như gai chọc vào trái tim nàng, nàng theo bản năng phản kháng."Không!" Nàng mới không muốn làm muội muội của hắn.
"Vậy. . . . . ." Chuyện này có thể khiến cho La Trữ Nhạc khổ não."Tỷ muội thì như thế nào?"
Nàng cau mày, nhìn thấy tia hài hước trong đáy mắt hắn, cảm động chợt biến mất, cực kỳ tức giận hô to: "Cầu xin ngươi nghiêm túc một chút!"
Hắn vui vẻ cười to, bàn tay vò rối mái tóc của nàng —— bất kể làm cái gì cũng tốt, hắn chỉ hi vọng Hoa Đóa có thể vĩnh viễn ở bên cạnh hắn làm bạn.
Mặt trời chiều ngả về tây, sắc trời dần tàn, Hoa Đóa trở lại sau khi giặt xong y phục bên dòng suối, vừa đi vào viện lập tức nhìn thấy La Trữ Nhạc mặc quần áo giản dị ngồi bên cạnh cha Hoa học đan giỏ trúc.
Hắn nói sau khi tìm được nàng sẽ học khiêm tốn, mới đầu nàng cho là hắn đang nói đùa, cũng không coi là quan trọng, ai ngờ nàng sai lầm rồi. . . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-kho-day-dua/2077483/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.