Đợi nó xoay người lại, Thiên Khải liền thấy thân hình to lớn của Thao Thiết dần dần hiện ra trước mắt hắn. 
Thoạt đầu Thiên Khải có chút sửng sốt, sau đó cất lời: 
“Xem ra ngươi chờ ta đã lâu.” 
Thao Thiết gật đầu: 
“Tất nhiên.” 
Thiên Khải cảm thấy với trí tuệ của Thao Thiết không thể như thế, liền mở miệng thử: 
“Không biết Thiên Khải có tài đức gì, thế mà khiến ngươi khổ sở chờ mong?” 
“Yêu thần, thật là khiêm tốn.” Một giọng nói quen thuộc truyền tới. 
Thiên Khải quan sát thấy trên cái đầu dữ tợn của Thao Thiết dần dần hiện ra gương mặt Ôn thần. 
Thiên Khải không nghĩ tới thế mà sẽ là cái dạng này, Thần giới to lớn này việc lạ gì cũng có, đúng là không thể tưởng tượng! Hắn phát ra một tiếng cười nhạo: 
“Không thể ngờ được thế mà Thiên Khải có thể chứng kiến bí pháp tuyên cổ được ghi lại trên chú thuật. Ôn thần tham lam vô độ đến nước này lại cùng với đại yêu hoang dã kết huyết khế.” 
“Chân thần quá khen!” Ôn thần nghe xong, ra vẻ khiêm tốn, cất lên chất giọng không vui không buồn. 
Thiên Khải mãn nhãn khinh thường: 
“Quả nhiên dơ bẩn!” 
“Yêu thần nói sai rồi” Gương mặt Ôn thần lộ vẻ âm hiểm: “Dơ bẩn hay không ta cũng không để ý.” 
“Đây là vi phạm Thiên Đạo, nhữ thân là Ôn thần không đi khắc chế ôn dịch, ngược lại nuôi dưỡng ôn dịch, làm hại thương sinh. Hiện giờ còn kết huyết khế với đại yêu hoang dã, trở thành con rối.” Thiên Khải tranh cãi cùng Ôn thần, liệt kê từng điểm không phải của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-chuoc-chuoc-phon-tinh-diem/777555/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.