Trọc khí: năng lượng xấu.
Nguyệt Di ở trong kết giới do Thiên Khải thiết lập không ra được, hết cách rồi, ai biểu người ta sinh ra đã là Chân thần chứ! Đây là thiên tính áp chế!
Nguyệt Di thấy Thiên Khải ngồi xếp bằng giữa mắt trận, thả ra bát phương thần thức, ánh sáng tím trong suốt long lanh như là phượng điểu chu du tứ phương. Thật lâu sau, dẫn theo từng sợi trọc khí từ tám hướng đến. Thiên Khải tế ra một nửa căn nguyên biến thành một quả cầu thủy tinh phiếm ra vầng sáng màu tím, trọc khí ôn dịch đã bị Thiên Khải vây trong quả cầu này. Trọc khí theo thần thức trở về lục tục bị đưa tới, Thiên Khải phải hao phí rất nhiều sức lực mới có thể nhốt tất cả trọc khí đang dần dần tăng lên bên trong quả cầu. Kế tiếp, hắn thúc giục pháp quyết tinh lọc trọc khí.
Chân thần chi lực quả nhiên không giống bình thường! Thiên Khải ngăn chặn dễ như trở bàn tay vấn đề khó giải quyết trong thiên hạ. Nguyệt Di ở một bên ngân nga chờ Thiên Khải. Thấy Thiên Khải mở mắt, nàng lập tức đứng dậy hỏi hắn:
“Xong rồi?”
“Ừm. Cũng không nhìn xem ta là ai?” Thiên Khải đắc ý nhướng mày: “Chỉ cần đợi tinh lọc xong trọc khí thôi.”
Nguyệt Di nghe xong, vội vàng cười nói:
“Phải phải phải, Thiên Khải Chân thần của chúng ta vất vả.” Nói rồi lấy tinh lộ ra đưa cho Thiên Khải. “Tới vội quá, quên mang rượu rồi.”
“Có thể không vất vả sao? Cô nương tốt, nhiều trọc khí như vậy đúng là mệt chết ta.” Thiên Khải hút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-chuoc-chuoc-phon-tinh-diem/777548/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.